Cố Tiểu Khanh chết sững tại chỗ, nghẹn ngào không nói nên lời. Nhịpthở ở đầu bên kia điện thoại càng lúc càng vội vã. Cuối cùng, khi cô vừa mở miệng định nói chuyện thì bỗng từ trong điện thoại phát ra một tiếng vang rất lớn, và rồi đường dây bị ngắt chỉ trong tích tắc.
Côcố trấn tĩnh giơ điện thoại ra trước mặt, vừa nhìn màn hình hiển thị vừa bấm số, thế nhưng đôi mắt ướt nhòa chẳng còn thấy rõ được gì còn nhữngngón tay thì lại mất khống chế run lẩy bẩy, bấm đi bấm lại mấy lần màvẫn không bấm được một lần đúng trọn vẹn. Cô đưa tay mạnh mẽ gạt đi nước mắt, chuyển sang tìm kiếm trong nhật ký cuộc gọi, thấy số máy gọi từnước ngoài, cô khôi phục bình tĩnh rồi nhấn nút gọi lại. Nhưng bây giờ,trả lời cô chỉ có những hồi ‘tút tút’ vô cảm.
Sau khi đờ đẫn cầm di động trong tay, giây kế tiếp, cô xoay người vụt chạy lên lầu, rồi xô cửa ào vào phòng mình. Tình hình bên trong vẫn chưa ngớt ầm ĩ. Bọn trẻvì không được ngủ trọn giấc nên trong người cáu bẳn khó chịu, gào khócliên tu bất tận, Lý Triết phải dỗ một lúc hai đứa đến tối tăm mặt mũi.Trong lúc đó, Âu Lâm Tỷ đi lòng vòng xung quanh xem náo nhiệt, Williamthì ngoan ngoãn ngồi ở bậu cửa, hết dòm phải lại ngó trái mà cũng khônghiểu chuyện gì xảy ra. Cố Tiểu Khanh đẩy cửa quá mạnh làm nó bật tungvào tường, gây ra một tiếng ‘rầm’ vang dội. Ngay lập tức, hai người lớnvà một chú chó đều giật bắn quay lại nhìn cô.
Bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-khanh/1872627/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.