Lần đầu tiên Cố Tiểu Khanh lên đến tầng bốn của Ngân Sắc Đế Quốc. Cửathang máy mở ra, trước mắt cô là không gian trầm lắng với hai màu đentrắng đối lập hòa quyện vào nhau như an ủi những cõi lòng đang nổi sóng.
Trên vòm trần, chùm đèn pha lê vĩ đại rót ánh sáng dịu nhẹ. Dưới sàn, tấmthảm màu đỏ tươi làm bằng loại chất liệu hiếm hoi khó nhận biết êm đềmvỗ về từng bước chân. Người thanh niên điển trai đóng bộ Âu phục thẳngnếp đã đứng sẵn ở cửa đợi Cố Tiểu Khanh. Thoạt trông thấy cô bước ra từbên trong thang máy, anh ta cười nói: “Cô Cố, mời cô đi theo tôi.” Côgật đầu rồi theo anh ta đi xuyên qua tiểu sảnh dẫn vào dãy hành langtĩnh mịch.
Hai dãy phòng trải dọc theo hai bên hành lang. Diệntích rộng lớn bên trong của chúng có thể mường tượng qua số bước chânnhiều đáng kể khi đi từ cửa phòng này sang cửa phòng khác. Mỗi phòng đều có hai người trẻ trung, ngoại hình xuất sắc đứng trước cửa. Dáng vẻ tuy thả lỏng nhưng vẫn đường hoàng nghiêm chỉnh của họ chính là sự khẳngđịnh chắc chắn cho quá trình huấn luyện cực kỳ nghiêm ngặt. Trang phụcmà họ và người thanh niên đang dẫn đường cho Cố Tiểu Khanh khoác lênngười hoàn toàn giống nhau. Bằng một chút quan sát, cô không mấy khókhăn để nhận ra những người này không cùng đẳng cấp với những người phục vụ bình thường cô thường gặp. Trên thực tế, nơi đây mới là “mỏ vàng”đích thực của Âu Lâm Tỷ và rất có thể đằng sau mỗi cánh cửa đóng kín kia đang diễn ra một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-khanh/1872619/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.