Sáng hôm sau tỉnh giấc, uống nhiều liền để lại một di chứng là cực kì đau đầu. 
Ngôn Án cố gắng lê lết thân tàn đến nhà Thời Khanh rồi cùng nhau đi học. 
"Sao vậy?Đau đầu à?" 
Thời Khanh nhíu mài nhìn Ngôn Án có sắc mặt không tốt. 
Ngôn Án không trả lời, cô gật gật đầu. 
"Đến, ông đây đèo em đến trường" 
Thời Khanh dắt xe đạp Ngôn Án vào trong nhà rồi vỗ vỗ lên yên sau của xe mình. 
Ngôn Án liền ngoan ngoãn trèo lên ôm lấy eo anh. 
Đến trường, cất xe đạp xong, Thời Khanh một tay xách balo của Ngôn Án một tay nhét túi quần thong dong bước đi. 
Ở trường nên anh không muốn thể hiện tình cảm nhiều, việc nào ra việc nấy. 
Đến lớp, Ngôn Án nằm dài ra bàn gục đầu xuống. 
"Đã uống thuốc chưa?" 
Thời Khanh nghiêng đầu hỏi Ngôn Án. 
Ngôn Án gật gật đầu. 
Trước khi đến nhà anh, bà Lam Linh đã cho cô ăn sáng rồi uống thuốc. 
"Sau này đừng uống nhiều như vậy" 
Thời Khanh đưa tay vò đầu cô gái nhỏ một cái rồi lấy tập sách ra đặt lên bàn học. 
"Hôm qua em có phá phách gì không?" 
Ngôn Án nâng mắt lên nhìn Thời Khanh hỏi một câu 
Thời Khanh nhớ lại những câu hỏi hôm qua Ngôn Án đặt ra thì khựng lại một chút sau đó lắc lắc đầu với cô. 
Tiết học kế tiếp là Vật Lý, là môn Ngôn Án hiếm khi đạt điểm tối đa. 
"Ngôn Án bài này, Thời Khanh bài này. Cả hai cùng lên giải" 
Thầy Lâm viết đề xong liền nhìn xuống đôi nam nữ ngồi gần cuối lớp nói. 
Gần đây ông 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kha-ai-anh-dau-hang/410397/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.