Cao Thần chơi một lát liền thấy chán nên quyết định ra hát cùng Nguỵ An Nhiên. 
Thời Khanh cũng không muốn chơi nữa liền lấy điện thoại ra lướt. 
Ngôn Án bên cạnh sắc mặt có hơi ửng đỏ. Hô hấp cũng bắt đầu dồn dập. Đầu có hơi choáng váng nên cô dựa xuống ghế chợp mắt. 
"Án Án, đừng uống nữa nhé" 
Thời Khanh vừa lướt điện thoại vừa cất giọng nói. 
Bên phía Ngôn Án không có câu trả lời. 
Thấy có chút lạ nên Thời Khanh nghiêng đầu qua nhìn cô gái nhỏ thấy hai má cô ửng đỏ thì anh khẽ đỡ trán. 
Thời Khanh nhanh chóng lê lại gần Ngôn Án kéo cô nằm xuống, đầu tựa lên đùi mình. 
"Nguỵ An Nhiên, ra ngoài bảo họ làm giúp tôi một ly nước chanh nóng giải rượu" 
Thời Khanh nâng mắt lên nhìn Nguỵ An Nhiên nhờ vã. 
Nguỵ An Nhiên nhìn Ngôn Án một cái rồi đưa tay ra làm dấu ok. 
Tiểu Án, mày đúng là không có tiền đồ. Mới mấy ly mà đã say mềm. 
Thời Khanh cúi đâu nhìn cô gái nhỏ say khước đang ngủ trên đùi mình, anh đưa tay vén mấy lọn tóc dính trên mặt cô sang một bên. 
Ngôn Án cảm nhận được sự mát lạnh trên mặt thì khẽ nhíu mài, cô kéo tay anh áp lên hai má nóng bừng của mình. 
"Khanh Khanh..." 
Hai chữ thân thuộc được thốt ra từ miệng Ngôn Án. 
"Anh nghe" 
Thời Khanh nắm lấy tay cô ôn nhu trả lời. 
"Khanh Khanh" 
Ngôn Án lại gọi lần nữa. 
"Anh đây" 
Thời Khanh hít sau một hơi sau đó nhẹ giọng trả lời Ngôn Án. 
"Khanh Khanh" 
"Con m* nó, em mau ngủ đi. Còn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kha-ai-anh-dau-hang/410396/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.