Cô gái nhỏ ngoan ngoãn tựa đầu lên vai Thời Khanh mà ngủ thật lâu.
Thời Khanh đợi đến khi còn hai tiết mục nữa thì tới cả hai trình diễn mới gọi cô dậy.
Ngôn Án ngủ xong thì tinh thần có chút thoải mái hơn.
Thời Khanh bên cạnh xoa xoa tay phải bị cô đè đến tê rần.
Ngôn Án thấy vậy thì bóp bóp tay cho anh.
"Anh cứ mặc kệ em ngủ là được rồi. Để em tựa lên như vậy làm gì?, tay anh chắc phế luôn rồi"
"Phế thì để em nuôi"
Thời Khanh dần dần bộc lộ con người thật của mình trước mặt Ngôn Án.
"Nào, đi thôi"
Ngôn Án kéo tay Thời Khanh dậy đi thẳng vào sau cánh gà chuẩn bị.
"Có sợ không?"
Cả hai cùng đứng sau cánh gà chuẩn bị, đợi được gọi tên lên la sẽ bắt đầu phần thi của mình, Thời Khanh nghiêng đầu nhìn Ngôn Án hỏi.
"Không sợ"
Ngôn Án sẽ thi trước nên trong lòng cũng có chút căng thẳng, nghe Thời Khanh hỏi vậy liền cứng miệng trả lời.
"Cố lên, anh chờ em đoạt giải về"
Thời Khanh vò đầu Ngôn Án một cái.
Cô chủ trì lại lần nữa gọi tên Ngôn Án lên để cô bắt đầu phần thi của mình trên sân khấu. . Đam Mỹ Hài
Cô gái nhỏ yên tĩnh ngồi một mình một bàn trên sân khấu mà căng thẳng hoàn thành bài thi của mình.
"Chị Án hiếm khi nghiêm túc như vậy, trông cũng ra gì phết"
Một vài nam nữ sinh bên cạnh bắt đầu bàn tán xôn xao quan sát Ngôn Án.
"Hôm nay mày xem, chị Án còn trang điểm rất tỉ mỉ, lại còn mặc váy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-kha-ai-anh-dau-hang/410395/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.