Diệp Thần nâng má ngồi ở trong bồn nước.
Bên cạnh có người đang đứng cầm lá chuối, ân cần thay hắn che đi ánh nắng mặt trời.
Đôi mắt hắn thâm trầm, như ẩn chứa quyết tâm nhất định phải có được.
Đỗ Phi Phi không hiểu sao kích động đứng lên, lui về phía sau.
Diệp Thần đột nhiên ngoắc ngoắc ngón tay về phía nàng, “Phi Phi à……”
Đỗ Phi Phi nghe được chính mình hét thảm một tiếng sau đó bỏ chạy.
Đường rất dài, đá vụn gập ghềnh.
Cuối đường là một lớp khói đen.
Nàng liều mạng chạy, cho đến tận khi trước mắt đột nhiên nhảy một con sói lông trắng như tuyết……
Đỗ Phi Phi mở to mắt, lồng ngực vẫn phập phồng dữ dội.
Vừa rồi là mơ sao?
Nàng chống đỡ thân thể đứng dậy, nhìn ra ngoài cửa sổ.
Trời tờ mờ sáng.
Chắc là mơ rồi. Phi Phi thở dài một riếng, muốn nằm xuống ngủ thêm lát nữa, ánh mắt lại lơ đãng đảo qua quần áo trước ngực, bột mì trắng bóng như phấn lụa mỏng bao vây lấy nàng.
Trí nhớ đêm qua đột nhiên dội về, nàng nghe thấy yết hầu mình nặng nề nuốt nước miếng xuống.
— chịu trách nhiệm với Diệp Thần?
Những lời này thật sự là kinh khủng.
Nàng vội vã nhảy xuống giường, lục tung tất cả thu thập hành lý.
Từ khi lang bạt giang hồ tới nay, chưa bao giờ có ý định bỏ dở nửa chừng, chạy trối chết, nhưng lần này thì nàng phải phá lệ, không phải bởi vì vụ án này rất khó giải quyết, kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hong-mao-roi-vao-tay-dai-sac-lang/2522279/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.