Nguyệt Vô Phong bất đắc dĩ, đành phải yên lặng. Dù sao trước mắt còn chưa tới lúc khẩn yếu. Hiện tại phong bế khí trước. Miễn cho bị những thứ ngổn ngang kia làm mê mẩn tâm trí.
Chẳng qua, khi nữ vương khoan thai đi đến, một mùi thơm quyến rũ theo gió thổi tới, Nguyệt Vô Phong đã biết. Hắn không khỏi liếc mắt nhìn nữ vương, nhìn toàn thân nàng lõa lồ chỉ khoác một tấm sa mỏng như ẩn như hiện. Trang sức trên đầu đã biến mất, mái tóc đen bóng tản lạc, rũ xuống thắt lưng, vóc người lung linh hấp dẫn, hết sức kiều mỵ.
Loại hấp dẫn không tiếng động hơn hẳn lời nói, thật sự rất trêu chọc tầm mắt nam nhân.
Nữ vương đến gần Vô Phong, dán chặt thân thể lên người hắn, hai tay nâng mặt của hắn, êm ái vuốt ve, “Nếu tất cả nam tử loài người cũng có dáng vẻ giống như ngươi, như vậy nữ nhân nhân gian rất hạnh phúc.”
Nguyệt Vô Phong có chút chán ghét đẩy nàng ra, hắn cũng không muốn nói thêm lời mời ngươi tự trọng, hoặc nói mình không thích bộ dáng này, hắn chỉ muốn lặng lẽ kháng nghị mà thôi.
Thân ảnh của Nguyệt Vô Phong thoăn thoắt nhưng làm sao so được với pháp thuật điểu tộc tinh linh. Trong thời gian nhanh nhất nữ vương dính chặt trên người của hắn, hơn nữa còn vui vẻ không dứt, nàng mỉm cười nói, “Ngươi biết không, con mồi càng giãy giụa, thợ săn sẽ càng có cảm giác muốn bắt được con mồi.”
Nguyệt Vô Phong nghe xong chỉ cười không nói. Nữ nhân này thật đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hon-hoa-nguyet-da/1946827/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.