Mà lúc này Nguyệt Vô Phong cũng ở một nơi rất kỳ quái. Giờ phút này hắn đang ở vương quốc Điểu, nằm ở trên giường lớn mềm mại được tạo thành từ vô số lông vũ của Điểu vương. Khi hắn mở mắt ra một lần nữa thì hắn chính là Nguyệt Vô Phong độc nhất vô nhị trên thế gian. Thất vọng ban đầu cũng đã tiêu tan ở trong giấc ngủ.
Chung quanh tĩnh mật, chóp mũi lượn lờ hương cỏ thơm ngát, Nguyệt Vô Phong vén chăn lên từ trên giường bước xuống thì có một nha đầu xinh đẹp cười nói, "Công tử đã tỉnh rồi?”
"Nơi này là?” Nguyệt Vô Phong gật đầu một cái, nhìn nàng lạnh nhạt nói.
"Nơi này là vương quốc Điểu, ngài là khách quý mà nữ vương mang tới. Nữ vương nói, ngài tỉnh lại thì để cho ngài đi gặp nàng."
Nguyệt Vô Phong hơi nhíu mày, vương quốc Điểu, lúc đầu không phải ở vương quốc Điểu, hiện tại hắn nhìn thấy đều là điểu tinh.
Hắn biết mình bất tỉnh trong rừng, hiện tại nhất định là hắn bị người mang về rồi, nếu là khách thì không thể thiếu lễ phép của khách nhân. Hắn theo nha đầu đi rửa mặt, ăn một chút gì đó cho no bụng, sau đó theo nha đầu xinh đẹp đi gặp nữ vương.
Đầu tiên đập vào mắt chính là y phục ngũ sắc nàng mặc trên người, nhìn như dùng lông vũ bách điểu dệt thành. Trên đầu nàng tà tà cắm hai cây lông đuôi chim Phượng Hoàng, lông mày xếch lên, rất có phong phạm Vương Giả. Ánh mắt của nàng hẹp dài phát ra tia sáng kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hon-hoa-nguyet-da/1946825/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.