Nguyệt Vô Phong nhìn thấy Phù Dung Ba mới thở phào nhẹ nhõm, tự do của mình hoàn toàn không còn vấn đề nữa.
Dường như Miêu Yêu cũng không có ý định dọn dẹp Điểu Vương, lúc này thái độ của Điểu Vương khác thường, toàn thân run rẩy dữ dội. Phù Dung Ba cười ba tiếng, “Chim nhỏ, thức thời một chút, đừng động đến bằng hữu của ta, nếu không đừng trách ta giết mấy con Tiểu Điểu làm bữa ăn ngon.”
Nguyệt Vô Phong thấy nàng lên tiếng uy hiếp cũng không ngăn cản, nhìn thấy dáng vẻ của Miêu yêu lúc này không chút buồn cười. Dường như nàng chỉ đối đãi rất dịu dàng với con chuột nàng yêu thích, hắn nghĩ đến đây không khỏi có chút chán nản.
“Cám ơn Miêu tỷ đã giải cứu, Nguyệt Vô Phong vô cùng cảm kích.” Sau khi Nguyệt Vô Phong được mang đi ngoài vội vàng nói lời cám ơn, ngay sau đó lại có chút kinh ngạc nói, “Thật may là Miêu tỷ đến cứu kịp thời nhưng không biết, làm sao biết được ta ở chỗ này?”
Phù Dung Ba cười cười, hoàn toàn thất vọng, “Không thể giết mấy con chuột nhưng chúng ta vẫn phải ăn vì vậy phải bắt chim thôi, phái mấy thủ hạ theo dõi, từ thủ hạ biết được chỗ này, cảm thấy bọn họ miêu tả dáng người giống ngươi, ta liền chạy đến.”
“Miêu tỷ thật đúng là tận sức với hắn, làm được như thế này thực sự không dễ.”
Nàng nở nụ cười, “Chỉ cần hắn vui vẻ, ta làm cái gì cũng nguyện ý.” Ngay sau đó nàng nheo mắt, vẻ mặt mang chút nguy hiểm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hon-hoa-nguyet-da/1946830/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.