“Tôi muốn thấy con bé, các anh bắt con bé dựa vào cái gì không cho gặp.” Lý Phiêu nhìn đám cảnh sát.
“Cô ta là trọng phạm nên không thể gặp."
“Tội giết người có thể gặp, cô ấy vì sao không thể?” Thiệu Hiền nói vào.
“Không thể là không thể."
“Muốn tiền sao! Tôi cho các anh.” Thiệu Văn đưa ra tờ chi phiếu.
“Tôi nói cấp trên tôi không cho gặp.”
“Tuyết Nhu có cách nào không?” Thiệu Văn quay đầu hỏi.
“Có." Vương Tuyết Nhu lấy di động gọi ai đó.
“Thế nào?” Thiệu Văn lo lắng hỏi.
“Bất quá lát nữa gặp Ngôn Lâm sẽ biết." Vương Tuyết Nhu lo lắng đáp.
“Cô ta tới đây làm gì?”
“Em cũng không biết, cô ấy đã gần tới rồi."
“Mẹ nuôi chờ một lát sẽ có thể gặp Thiệu Đường.” Thiệu Văn an ủi lão ba cùng mẹ nuôi.
“Ngôn Lâm đến rồi.” Vương Tuyết Nhu chỉ ra ngoài cửa.
“Ân”
“Lâm."
“Ân, các người cùng vào đi." Ngôn Lâm nói xong liền đi vào
Lý Phiêu cùng mọi người đi vào nhìn Thiệu Đường đang ngồi bên trong.
“Đường, thế nào? Không có việc gì chứ?”
“Cô vì sao lại trộm tài liệu của công ty.” Ngôn Lâm không kiên nhẫn hỏi.
“Tôi nói rồi tôi không có làm."
"Cô không trộm sao? Vậy là ai?”
"Cô là ai?” Thiệu Đường nhìn người xa lạ trước mặt mình.
“Tôi là người ở Ngôn Thị, Ngôn Lâm.”
“Mẹ nuôi,mọi người trước đi ra ngoài được không? Con có chuyện muốn nói với cô ấy.”
“Nhưng…”
“Mẹ nuôi, Đường không sao đâu, chúng ta ra ngoài thôi." Thiệu Văn lo lắng nhìn Thiệu Đường.
“Được rồi! Đường Đường, con nhất định sẽ không sao, sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hon-dan-vs-dai-tong-giam-doc/557761/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.