“Ha ha, mấy ngày qua cô thế nào?Sung sướng chứ?”
“Có bản lĩnh thì giết tôi đi." Thiệu Đường ở trong đây đã nhiều ngày rồi, cũng bị bọn họ làm cho nghiện mất, không nghĩ mình lại sa đoạ như vậy nhưng ngày nào bọn họ cũng tiêm thứ kia vào người thực chịu không được.
“Hừ? Giết cô? Yên tâm đi tôi sẽ không giết cô đâu, chỉ là vừa ra khỏi cửa cô sẽ bị cảnh sát tóm, cô muốn biết vì sao cảnh sát toàn thành phố đang truy nã cô không?”
“…………” Sao lại như vậy.
“Cô biết được ai báo cảnh sát bắt cô không? Cô nhất định không thể ngờ tới nha…..là Ngôn Nặc."
“Anh câm miệng, anh cuối cùng muốn nói gì?” Ngôn Nặc sẽ không làm vậy đâu.
“Ha ha, yên tâm! Ngày mai cô được thả đi rồi, tôi không giết cô đâu, nhưng trước khi cô rời đi tôi sẽ đưa cho cô thuốc phiện, khi nào thích thì có thể dùng haha.” Trương Ba cười càn rỡ.
“Ngày mai giữa trưa thả cô ta ra, trước đó nhớ tiêm thêm một lần nữa.” Trương Ba nhỏ giọng nói.
“Vâng."
Thiệu Đường cúi đầu cố gắng đè cơn nghiện của mình xuống nhưng dường như không được, trước kia nghĩ đến ý chí của mình rất mạnh nhưng thuốc phiện trước mắt lại mạnh hơn. Hai tay dùng sức ôm đầu dùng tay tự đánh bản thân.
“Như thế nào? Nhanh như vậy chịu không nổi rồi sao! Các anh em, tôi có nên cho cô ta thuốc không?”
“Đương nhiên, hiện tại không đưa về sau cô ấy sẽ không hướng chúng ta mua nữa.”
“Được a, cậu đưa đi." Nói xong liền đưa cho một người tiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hon-dan-vs-dai-tong-giam-doc/557760/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.