Nghe được một trậntrận động tĩnh bên ngoài sân, Tần Thương cả kinh, chỉ sợ Tam ca vìchuyện lần trước mà trách phạt Vô Tà, gấp đến độ cái gì cũng không kịp,lo lắng đẩy cửa vọt vào: “Tam ca, tam ca, xảy ra chuyện...”
Tần Thương còn chưa kịp nói xong, Vô Tà như một trận gió lướt qua bênngười hắn, Tần Thương liền kêu tên của Vô Tà nhưng nàng cũng không kịpnghe thấy. Lần này Tần Thương buồn bực, vừa nhìn vào trong phòng của Tam ca hắn, lập d!!!!!đ????l###q||||đ tức trợn tròn hai mắt, giống nhưngười vừa mới bị cướp qua... Càng làm Tần Thương không thể tin nổi là,Tam ca hắn hiển nhiên là mới từ trên mặt đất đứng dây, sắc mặt nhìnkhông được tốt cho lắm, lại thêm việc Vô Tà vừa mới chạy ra từ bêntrong, Tần Thương sững sờ hồi lâu, mới ấp a ấp úng mà dò hỏi: “Tam ca,huynh cùng tiểu Vô Tà....”
Ánh mắt Tần Yến Quy bình tĩnh trở lại, thản nhiên nhìn về phía TầnThương một cái: “Không có chuyện gì, đứa trẻ vào độ tuổi này phần lớnkhó dạy dỗ.”
Đối với lời nói của Tần Yến Quy, Tần Thương luôn luôn không nghi ngờ,trải qua những gì Tần Yến Quy vừa nói, Tần Thương cũng tin tưởng, ở độtuổi d!!!!!đ????l###q||||đ này của Tiểu Vô Tà, chính xác chính là thờiđiểm phản nghịch, thời điểm hắn bằng tuổi nàng, cũng gây không ít rắcrối mà, đại khái đang nghĩ tới những chuyện ác mình thường ngày hay làm, Tần Thương cũng có chút ngượng ngùng, cười gãi gãi đầu: “Tính khí củatiểu Vô Tà cũng thật ghê gớm, Tam ca, huynh đừng tức giận với hắn, TiểuVô Tà còn nhỏ, không hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-hoang-thuc-phuc-hac/2153108/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.