Sáng hôm sau. 
Nhóm của Tử Liên đã khởi hành từ rất sớm, khi sương còn chưa tan hết. 
Và đương nhiên, Bạch Ly ả cũng bị dựng dậy đi cùng. 
Trời còn sớm tinh mơ, bình thường giờ này ả ta còn nằm phơi bụng ra mà ngủ, vậy mà bây giờ lại phải dậy để đi theo đám người này, hỏi xem bổn hồ ly đây có tức không kia chứ?? 
Mới đầu khi leo lên xe, ả ta mặt nhăn mày nhó, khiến cho Tiểu Yên tưởng là còn đang buồn ngủ, nên cười khì khì, rồi vỗ đùi. 
- Nè Bạch Tử, ngươi còn buồn ngủ đúng không nè? Qua đây nằm ngủ chút đi! 
Tử Liên cũng để ý, nhưng nàng ta vẫn im lặng, ngắm nhìn khung cảnh bên ngoài cửa sổ. 
Còn Bạch Ly ả thì........ 
- [Bị dựng dậy rồi thì không nói, ở đây cứ hở tí là bấp bênh sao mà nhắm mắt nổi??] 
Chửi rủa 1 hồi lâu, cuối cùng Bạch Ly cũng đành thở dài. 
Thôi, bắt ả đi theo cũng được, đừng có bán ả cho đám tự xưng thợ săn là được. 
Không biết họ đi đến khi nào nữa, nhưng khi Bạch Ly nhìn thấy cầu lửa chói quắc kia leo đến đỉnh đầu, thì có vẻ đã đến nơi. 
Xe đi ngang qua những dãy phố tấp nập, nhộn nhịp, làm lòng người đi qua mang máng chút cảm xúc vui lây. 
Đấy là đối với người ta, nhưng đối với Bạch Ly ả đây, thì nó lại là 1 câu chuyện khác. 
Nhiều, cực nhiều người không có tai không có đuôi! 
Không phải là 1 đám 5 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ho-yeu-noi-cam-thanh/2998881/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.