Phải đắn đo hồi lâu sau, Tử Liên mới chịu đưa ra quyết định. 
Nàng ta sẽ nhận lệnh của thân mẫu, nhưng nếu thật sự Vũ Diên muội muội thực sự là đoạn tụ thì.......... chắc chắn nàng sẽ tác thành cho vị muội muội đó nga! 
Nghĩ thế Tử Liên khẽ gật đầu nhận lời: 
- Ân. A Liên chắc chắn sẽ giúp mẫu thân a! 
- Vậy thì tốt quá! - Giang phu nhân vui mừng thốt lên nhưng sau đấy lại ỉu xìu - A Diên đã cùng nữ nhân đó đi ra ngoài mấy ngày nay không rõ tung tích rồi, phiền con đi tìm nó rồi. 
- Ân. Mẫu thân cứ giao việc này cho A Liên! 
Dứt lời, Tử Liên hành lễ, rồi rời khỏi căn phòng đó. 
Bạch Ly hiện tại đang chống má lên nhìn cái người xấu xa không tai không đuôi này mà cau mày: 
- [Ây da, ăn nói hùng hồn ghê vậy, thế liệu có làm được thật không đấy, hay chỉ nói thế cho mẫu thân ngươi hài lòng?] 
Tử Liên ẵm con cáo trắng đấy đến 1 căn phòng khác rồi đi vào trong, tiến đến 1 chiếc tủ chứa đồ. 
Nàng ta lấy 1 bộ phục trang khác ra, đưa cho ả ta mà ra lệnh: 
- Công việc đầu tiên của mi đây: đánh hơi mùi trên bộ quần áo này, rồi dẫn ta đến chỗ người đó. 
- [...] 
Ngươi triệt để coi ta là cẩu thật đấy à, Tử Liên? 
Thấy con hồ ly đấy mãi vẫn chưa chịu làm, nàng ta gằn giọng đe dọa: 
- Đúng là nuôi tốn cơm tốn gạo, chẳng được 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ho-yeu-noi-cam-thanh/2998876/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.