“Mìnhkhông đi! Đánh chết mình cũng không đi!” Hoa Hồ Điệp hét lên, trong khi bị KỷHiểu Nguyệt đuổi chạy khắp văn phòng. Anh chàng không muốn đến đó làm kỳ đà.
“Vậymình đánh chết cậu là được chứ gì!” Kỷ Hiểu Nguyệt không hề khách khí vung taylên giáng một cái tát xuống mặt anh chàng.
Đánhthật đấy à! Hoa Hồ Điệp kêu lên:
“Đồ congái không có lương tâm, mình không đi! Mình mà đi thì mình là heo!”
“Ai cầnbiết cậu là heo hay là chó! Dù sao cậu cũng phải đi, cậu không đi làm sao mìnhđi ăn với An Húc Dương được! Cậu bắt buộc phải đi!”
Hoa HồĐiệp không bỏ chạy nữa, anh chàng quay lại, khuôn mặt sợ hãi nhìn Kỷ HiểuNguyệt:
“Cậunói gì? Cậu vừa mới nói gì hả? Cậu đi ăn với An Húc Dương, vậy Tổng giám đốc Tềthì sao? Nói vậy giữa Tổng giám đốc Tề và An Húc Dương, cậu chọn An Húc Dươngà?”
Kỷ HiểuNguyệt đánh anh chàng thêm một cái, may là bây giờ trong văn phòng không có ai,nếu không cô cũng không biết sẽ nảy sinh thêm lời đồn đáng sợ nào nữa.
“Nóibậy bạ gì đó! Tề Hạo và mình vốn là người của hai thế giới khác nhau, biếtchưa?!”
“Tómlại là cậu thích An Húc Dương, đúng không?” Hoa Hồ Điệp bị đánh đến mức sưng vùmặt nhưng vẫn gặng hỏi.
“Phải,phải, phải, vậy giờ cậu có đi không?” Kỷ Hiểu Nguyệt lười giải thích, dù sao cógiải thích cái đầu không thông minh kia cũng chẳng hiểu nổi.
“Đi!”Hoa Hồ Điệp hoàn toàn quên mất những lời vừa thề, hai mắt tràn ngập niềm mongchờ.
Ôi, tốtquá rồi! Tổng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ho-ly-pk-dai-ca-soi-xam/3124462/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.