Sau khi hoàn toàn tỉnh táo, Lạc Lạc bước xuống giường nhặt lại y phục mặc vào, nhìn đống y phục ngổn ngang trên mặt đất đã chứng minh tối qua nàng và hắn kịch liệt cỡ nào, càng nhìn nàng càng cảm thấy nóng bừng, trên mặt xuất hiện một tầng đỏ ửng.
Lúc đến bàn ăn sáng, trái ngược với bộ dạng mệt mỏi, uể oải, ngủ không đủ giấc của Lạc Lạc, nhìn Lăng Thiên Ngạo thì mặt mày phấn chấn, đầy thỏa mãn, trên miệng là nụ cười hạnh phúc. Lạc Lạc liền thầm mắng hắn vạn lần.
- Lạc Lạc! Sao muội dậy muộn vậy, mặt muội cũng thật lạ nha!
Liên Tuyết lên tiếng đầy nghi ngờ.
Lạc Lạc chưa kịp trả lời, Lăng Thiên Ngạo đã lạnh lùng cất tiếng.
- Nàng ấy tối qua hơi mệt nên hôm nay dậy muộn thôi!
Phút chốc, cả sư phụ và sư tỷ đều nhìn nàng khiến nàng cảm thấy như bị vạch trần tội lỗi vậy.
- Ý ta nói là Lạc nhi tối qua đi chơi về muộn nên hơi mệt, Lạc nhi! mau ăn sáng đi cho nóng.
Hắn nói xong liền mỉm cười, sau đó còn thầm nháy mắt với nàng khiến nàng thật sự choáng váng a~~~
****
Hôm nay, lúc lên núi hái thuốc, nàng cảm thấy Lăng Thiên Ngạo có vẻ rất lạ, bình thường vẫn luôn tìm cách trêu chọc nàng, hôm nay lại rất im lặng, nửa đường cũng không nói gì.
- Ngạo! Ngươi làm sao vậy? Có phải bệnh rồi không?
Nàng lo lắng đưa tay sờ trán hắn.
Biết nàng đang lo lắng, hắn thật không đành lòng
- Ta không sao, chỉ là ta không nỡ rời xa nàng!
Nghe đến đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ho-ly-cua-ta/111829/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.