Hai người hôn nhau triền miên, đến khi Lạc Lạc khó khăn hô hấp mới dừng lại.
- Tiểu hồ ly, kĩ thuật của nàng quá kém, xem ra ta còn phải dạy bảo nàng nhiều!
Lăng Thiên Ngạo nhếch môi cười tà.
- Sắc lang!!
Lạc Lạc trừng mắt đầy phẫn nộ.
-Nào! Ta dẫn nàng đi thả đèn!
Nghe đến thả đèn, Lạc Lạc mắt sáng rực, vỗ tay hoan hô.
Hai người vui vẻ đi đến nơi thả đèn, hoàn toàn không nhìn thấy Liên Tuyết đang ẩn mình sau gốc cây, đôi mắt đầy căm thù nhìn về phía họ.
- Lạc Lạc nha đầu đáng chết, ta sẽ không tha cho ngươi!
*******
Lạc Lạc cùng Lăng Thiên Ngạo về đến nơi cũng đã chập tối, sư phụ vẫn đang ngồi phân loại các thảo dược.
-Sư phụ! Con về rồi, đậu phộng người dặn sư tỷ mua đây!
Nói rồi, nàng đưa túi đậu phộng cho lão sư phụ.
- Ta có dặn gì đâu! A.. chắc Tuyết nhi nghĩ sư phụ muốn ăn, cảm ơn con nhé Lạc Lạc, con mau về phòng nghỉ.
Lạc Lạc liền vâng lời sư phụ vào phòng, trước khi vào còn nhìn về phía Lăng Thiên Ngạo mỉm cười ngọt ngào..
- Ngủ ngon!
Hắn không nói gì, chỉ mỉm cười ôn nhu nhìn nàng.
Đêm nay Lạc Lạc cảm thấy thật vui, vừa nhắm mắt nàng liền thấy khuôn mặt của Lăng Thiên Ngạo, nghĩ đến cảm thấy thật nhớ hắn, nằm một lúc nàng đã chìm vào giấc ngủ. Nhưng đến giữa đêm, nàng giật mình thức giấc bởi một đạo sấm sét, đêm nay đang yên bình bỗng chốc mưa thật lớn. Nghe thấy tiếng mưa to cùng giông tố dữ dội, Lạc Lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ho-ly-cua-ta/111828/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.