Hồ Duy lái xe trên đường, ngón tay gõ gõ lên tay lái. Rẽ bên phải là về đơn vị; rẽ bên trái là đi về phía ngoại thành. 
Đỗ Kê Sơn tuổi cao, có bệnh xuất huyết não, phải thường xuyên uống thuốc phòng ngừa bảo vệ sức khỏe. Đã trễ mấy ngày rồi, ban ngày anh không có thời gian, lại đang nửa đường, Hồ Duy nghĩ nghĩ, đánh tay lái rẽ trái. 
Xe tới trước cửa nhà thì căn nhà đã chìm trong yên tĩnh, chỉ có hai ngọn đèn chiếu sáng. 
Đỗ Kê Sơn nghỉ ngơi rất sớm, thường buổi tối xem thời sự xong, tầm 7 giờ rưỡi là lên lầu ngủ. 
Hồ Duy nhẹ tay nhẹ chân vào nhà, để thuốc lên bàn, thấy hơi khát nước nên vào phòng bếp lấy ly nước. Đẩy cửa bếp ra, trên kệ bếp còn mấy món ăn với một chén cơm, để giữ ấm còn đậy rất kỹ, trong lòng Hồ Duy không biết cảm giác thế nào. 
Bình thường dì giúp việc làm cơm, ông tự ăn, người già lượng ăn cũng ít, ông chỉ cho mang lên 1 phần, phần còn lại thì để dành cho ai trong nhà về thì có đói bụng có cái mà ăn. 
Tối nay từ lúc tan làm vẫn chờ Đỗ Hi, khi ông về thì vội vàng làm cơm, anh cũng không ăn, cho nên cũng hơi đói bụng. Tay sờ chén đĩa, đã hơi lạnh, mở bếp thì sẽ có tiếng vang, Hồ Duy xách phích nước nóng, cho chén cơm vào nước ấm. 
Lấy nước nóng hâm cơm, trước kia mỗi lần huấn luyện về trễ, không kịp tới nhà ăn thì bọn anh thường làm vậy. 
Lúc Đỗ Kê Sơn mặc áo dệt kim 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ha-son/730687/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.