“Haha… Không ngờ trong tông vẫn còn người có thiên phú luyện phù như vậy?”. Kim Trúc trưởng lão kinh ngạc một lúc rồi nở một nụ cười lớn rồi nói. Ánh mắt lão nhìn về phía Đế Nguyên Quân bắt đầu dó xét.
“Ừm, mười bốn tuổi đạt Ngưng Hải Cảnh tầng chín đỉnh phong thì vẫn rất bình thường nhưng thiên phú luyện phù lại khiến lão hủ ta phải công nhận”.
“…”. Đế Nguyên Quân nhìn lão giả này ngắm nghía, nghe lời nói của trưởng lão này như đang chê trách hắn tu luyện và đẩy cao luyện phù của hắn lên cao như vậy.
“Thế nào, ngươi có nguyện ý bái ta làm sư phụ”. Kim Trúc trưởng lão gật nhẹ đầu một cái rồi tiếp tục nói.
“…”. Dược Liên Anh nghe tới đây liền kích động không thôi, là đệ tử của một trưởng lão là điều mà biết bao đệ tử mong mỏi, nếu như có cái ô lớn này thì mọi chuyện sẽ rất dễ dàng đối với hắn. Gương mặt xinh đẹp nở ra một nụ cười tươi, nàng tiến lại gần rồi thì thầm vào bên tai hắn nói.
“Sư đệ, nhanh đồng ý đi”.
Biết được Kim Trúc trưởng lão là một người rất có tiếng ở trong tông, ngay cả chưởng môn cũng phải kính nể mấy phần. Mặc dù thực lực ở trong các Thánh giả thì không quá nổi bật nhưng những tấm phù mà lão thi triển ra là rất kinh khủng, ngay cả thái thượng trưởng lão cũng phải kiêng dè.
Thân làm đệ tử của trưởng lão thì sẽ có đải ngộ rất phong phú, thậm chí có thể sánh ngang được với những đệ tử thân truyền.
Nhưng Dược Liên Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-gia-la-sieu-cap-thien-tai/1370076/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.