Đi thêm một lúc, Đế Nguyên Quân dừng lại ngay trước cỗng của Luyện Đan Đường. Một mùi thơm của linh dược bốc lên xông thẳng vào trong mũi, một cảm giác dễ chịu chạy dọc khắp nơi trong cơ thể.
Không chần chừ thêm nữa, Đế Nguyên Quân đi vào bên trong.
Vẫn giống như lúc trước, vị trưởng quản nhìn thấy hắn dang tiến lại gần thì nở nụ cười trên môi, gương mặt vui vẻ với ánh mắt như bắt được con mồi ngon rồi nói.
“Lần này ngươi muốn mua gì nào?”.
“Ồ, trưởng quản”. Đế Nguyên Quân vui vẻ trả lời. “Đã lâu không gặp”.
“Mà sao ngươi vẫn mập như lúc trước vậy?”.
“Ngươi…”. Bị châm chọc, vị trưởng quản lớn tiếng quát một cái rồi từ từ hạ giọng xuống nói. “Thế lần này ngươi muốn mua gì?”.
“Ừ. Ta tới để mua rễ cây Thiên Địa Linh Thảo”. Đế Nguyên Quân nói. “Không biết ở đây có không?”.
“Có”. Trưởng quản gật đầu. “Thiên Địa Linh Thảo được rất nhiều đệ tử Thiên Địa cảnh sử dụng nên chổ ta có không ít”.
“Ngươi tính luyện Thiên Địa Linh Đan hay sao?”.
“Ta tới mua rễ cây của nó?”.
“Tiểu tử”. Trưởng quản liếc mắt. “Thiên Địa Linh Thảo quả thực rất có lợi nhưng rễ cây của nó thì đâu thể luyện đan được”.
“Ngươi không biết hay sao?”.
“Ai bảo ngươi là ta luyện đan vậy?”. Đế Nguyên Quân khịt mũi cười nhẹ.
“Không phải trước giờ ngươi toàn mua linh dược một là luyện đan, hai là tu luyện hay sao?”.
“Bây giờ lại mua rễ cây vô giá trị như vậy?”. Trưởng quản cảm thấy khó hiểu hỏi hắn. “Vậy ngươi mua nhiều hay ít?”.
“Ta muốn mua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-gia-la-sieu-cap-thien-tai/1370077/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.