Cho đến khi ngồi trên xe rồi đầu óc Thành Việt vẫn còn đặc quánh, lúc dừng xe cậu mới lấy lại tinh thần, nghiêng đầu nhìn cửa hàng quần áo ngoài cửa xe bỗng thấy sốt ruột, tay nhét trong túi quần cũng nắm thành quyền.
“Sao vậy?” Kê Từ vừa tắt máy định vị, nghiêng đầu nhìn thì thấy vẻ mặt phức tạp của Thành Việt, anh cho rằng cậu lại nghĩ đến chuyện hôm qua, tay bóp lấy bả vai cậu “Đừng suy nghĩ nhiều quá.”
Thành Việt nghe anh nói xong, xuyên qua cửa sổ xe nhìn cô gái mặc trang phục nữ hầu đứng bên ngoài cửa hàng.
Là do cậu suy nghĩ nhiều quá sao…
Hai người xuống xe đi tới cửa hàng, cô gái mặc trang phục nữ hầu cười khom mình, dẫn họ đi vào.
“Là vị nào trong hai vị nào cần xem đồ ạ?” cô gái cười đến là tươi tắn.
Thành Việt đỏ mặt, nhanh chóng nấp sau lưng Kê Từ.
Kê Từ cũng ngẩn người, phản ứng lại thì nở nụ cười áy náy với cô gái, rồi lôi Thành Việt ở phía sau ra.
Cô gái nở nụ cười mỉm, liếc mắt nhìn Kê Từ như ngầm hiểu gì đó với nhau, dẫn người lên lầu hai, vừa đi vừa giới thiệu “Hai vị có yêu thích đặc thù gì có thể nói với tôi, thích gì cũng có thể thử.”
Kê Từ nghe vậy, tay nắm lại đặt bên mép, ho nhẹ hai tiếng bảo: “Bộ…con mèo…”
“Ý ngài là trang phục cho người yêu mèo phải không ạ?” cô nàng cười rạng rỡ “Đó là mẫu mới nhất của chúng tôi, tai thú, vòng cổ, váy ngắn lông nhung, đuôi mèo, và móng vuốt màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-gia-day-co-rat-nhieu-vay/1301912/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.