Nhưng mà hai cái đầu húi cua của Hắc Bạch Vô Thường ai cũng biết rồi, còn đầu tóc rũ che khuất đôi mắt đẹp của Thẩm Dục, từ khi nào chỉ còn lại đầu đinh ngắn ngủn vậy thế?
Cậu ấy, đi cạo đầu lúc nào vậy? Còn cạo ngắn tới như vậy?
Đại khái ngay cả Thẩm Dục cũng không nghĩ tới ở chỗ này lại gặp được Kiều Điềm, dập điếu thuốc trong tay, anh ném vào thùng rác. Từ vườn hoa đi ra, một cái đầu húi cua tròn trịa, làm Kiều Điềm đột nhiên không biết nên nói cái gì cho đúng?
Hai người bốn mắt đối nhau, trong lòng Thẩm Dục chỉ cảm thấy kỳ quái.
Anh hỏi: "Sao cậu ở chỗ này?"
"Mình ở đây vẽ tranh." Kiều Điềm chỉ chỉ phòng vẽ tranh, sau đó ánh mắt tiếp tục dừng trên đầu Thẩm Dục, chỉ vào hỏi: "Tóc này của cậu, sao lại cắt......"
Cơ bản là cảm thấy bản thân đột nhiên đem tóc cắt thành đầu đinh, Thẩm Dục có chút không quen, gương mặt không được tự nhiên quay đi, nhìn chỗ sàn nhà bên cạnh Kiều Điềm, "Tóc dài quá chọc vào mắt, nên xén đi chút, tiết kiệm tiền."
Lời này nếu trong miệng hai người Liêu Bằng cùng Đại Mao nói ra có lẽ Kiều Điềm sẽ tin, nhưng Thẩm Dục mà có thể thiếu tiền vậy sao?
Đại khái bị Kiều Điềm nhìn chằm chằm không thoải mái, Thẩm Dục trừng mắt, "Nhìn cái gì mà nhìn, bị anh đây mê hoặc rồi sao?"
Không đợi Kiều Điềm phản ứng lại Thẩm Dục đã xoay người vội vàng rời đi, lúc đi không quên kéo theo hai tiểu tuỳ tùng phía sau.
Nhìn theo ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-diem-tam-ngot-ngao/1168079/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.