Âu Dương Lâm Lâm hiển nhiên cũng không ngờ rằng Kiều Điềm sẽ đột ngột hỏi như vậy, nếu các nữ sinh khác đắc tội với cô, thời điểm gặp được loại chuyện này đều nơm nớp lo sợ, cứ tùy tiện xin lỗi một cái liền xong chuyện, đương nhiên ở trong trường cô cũng biết điều không đến mức quá phận.
Ngược lại vẻ mặt bình tĩnh này của Kiều Điềm không lộ ra nửa phần khủng hoảng lại làm Âu Dương Lâm Lâm nghẹn họng.
Ánh mắt Kiều Điềm quá mức điềm nhiên, bình tĩnh, làm Âu Dương Lâm Lâm thật không thích.
Người ta đôi khi chán ghét một người nào đó thật sự không cần quá nhiều lý do, như giữa Âu Dương Lâm Lâm và Kiều Điềm, lần đầu tiên gặp cô đã không thích học sinh mới này, càng đừng nói tới chuyện có thể thân thiết.
Mà hiện tại lại càng chán ghét, loại chán ghét này phảng phất như thấm từ trong xương cốt ra.
Kiều Điềm vĩnh viễn giữ một bộ dáng bình tĩnh không bị ảnh hưởng, trong mắt người khác là một nữ sinh học tập tốt, ngoan ngoãn lại còn nghe lời, nhưng những gì Âu Dương Lâm Lâm nhìn thấy trong mắt thì hết thảy đều là giả tạo, nói cho cùng thì chính là một đóa bạch liên hoa, trà xanh thâm hiểm.
"Xin lỗi tôi đi!"
"Ừ, vậy xin lỗi." Kiều Điềm sắc mặt thản nhiên tựa như mặt nước yên ả không gợn một tia sóng.
Kiều Điềm trả lời quá nhẹ nhàng, Âu Dương Lâm Lâm cũng chưa kịp phản ứng lại.
Không đợi cô ấy có cơ hội làm khó dễ, Kiều Điềm bình tĩnh dò hỏi: "Hiện tại mình có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-diem-tam-ngot-ngao/1168080/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.