Kiều Điềm đại khái không nghĩ tới, ngay lúc mình trên đường về nhà, lại bị người khác ngăn lại.
"Cậu chính là Kiều Điềm?" Thiếu nữ nhuộm tóc màu vàng, ngữ khí ngạo mạn vô lễ, ánh mắt có cảm giác như là từ trên cao nhìn xuống.
Kiều Điềm hai tay đỡ lấy xe đạp, cười gật đầu, "Ừm, là mình, còn cậu là.."
"Thế này thì dễ xử lí rồi." nữ sinh tóc vàng nói, phía sau cô một nữ sinh tóc tím khác đi ra, bên cạnh còn có tóc xanh cùng tóc đỏ.
Bảy anh em hồ lô biến hay gì thế?
"Mình hình như không quen biết gì với các cậu." Kiều Điềm nói.
"Tôi biết cậu là được." nữ sinh tóc tím lên tiếng, tiến lên hai bước, dùng đôi mắt có vẻ hung ác trừng mắt với cô, "Tôi là Chu Đào, khuyên cậu một câu tốt nhất cậu nên cách xa Thẩm Dục một chút!"
Nữ sinh màu tím nói, vỗ vỗ mặt Kiều Điềm, biểu tình thập phần kiêu ngạo.
Đại khái đây là lần đầu tiên Kiều Điềm gặp được loại chuyện này, cô không nghĩ tới, bạn cùng bàn tiền nhiệm thế mà lại được hoan nghênh như vậy.
Suy cho cùng cái đẹp, vĩnh viễn không bao giờ là không làm cho người ta mê muội.
Mà đối mặt với bốn người hung thần ác sát, Kiều Điềm chỉ đưa mắt nhìn khắp nơi, tò mò hỏi: "Cho nên các cậu có quan hệ gì với cậu ấy sao?"
Chu Đào hiển nhiên cũng không nghĩ tới, Kiều Điềm ngờ nghệch đến như vậy, đây không phải rõ rành rành là quan hệ gì rồi hay sao?
Cô chỉ vào chính mình nói: "Tôi là bạn gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-diem-tam-ngot-ngao/1168062/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.