Một tháng trôi qua kể từ khi Hoàng Thiên bắt đầu cuộc hành trình tìm hiểu về Hóa Thần. Hôm nay, hắn quay trở lại hồ sâu nơi Giao Long vẫn bị phong ấn dưới đáy hồ. Khung cảnh u ám, lạnh lẽo bao trùm khắp nơi, từng dòng nước âm hàn như xuyên thấu đến tận cốt tủy, mang theo hơi thở tử khí của những linh hồn bị giam cầm từ hàng nghìn năm qua.
Hắn bước chậm xuống đáy hồ, từng bước đi vững vàng nhưng trong lòng vẫn không tránh khỏi sự ngưng trọng.
Đôi mắt hắn sắc lạnh, dò xét từng tia sóng linh lực yếu ớt xung quanh, cuối cùng cũng chạm đến bóng dáng khổng lồ của Giao Long.
Thân hình của Giao Long vẫn oai phong như ngày nào, chỉ khác ở chỗ ba sợi xiềng xích đã bị rụng bớt, để lộ từng tia thần quang rực rỡ bao quanh thân thể. Thần thái của nó hiện lên vẻ uy nghiêm đến mức khiến người đối diện phải e dè, khí tức bá đạo ngập tràn đáy hồ.
"Tiểu bối, ngươi đã chuẩn bị đầy đủ rồi chứ?" Giọng nói vang lên như sấm rền, chấn động đến tận linh hồn.
Hoàng Thiên khẽ cúi đầu, cung kính đáp: "Vãn bối đã sẵn sàng, chỉ là không biết trong bí cảnh này có thể xé mở không gian hay không?"
Giao Long bật cười lạnh, đôi mắt lóe lên tia sáng sắc bén tựa lưỡi dao, đâm xuyên qua màn đêm u ám. "Hừ, ngươi quá ngây thơ rồi! Bí cảnh này, ta đã qua lại không biết bao lần, chỉ cần có ta ở đây, việc xé mở không gian chẳng khác gì bẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-dao-dao-chu-dai-mong-ba-thien/3643291/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.