Chương trước
Chương sau
Hoàng Thiên đứng trước hai bóng hình đối diện, ánh mắt sắc lạnh như băng, tràn đầy uy nghiêm. Một người có đôi sừng ngắn nhô ra từ trán, thân hình đồ sộ, vạm vỡ; người còn lại khoác lên mình lớp lông vũ vàng kim rực rỡ.

Thanh âm lạnh lùng của hắn vang lên, không hề có sự khoan nhượng: "Các ngươi độ kiếp, lại dám chọn nơi này làm chiến trường? Động Thiên của ta không phải chỗ để các ngươi tùy tiện phá hoại!"

Ngưu Ma Vương, mặc dù toàn thân cháy đen và nham nhở, vẫn cố gắng nở một nụ cười khổ, vẻ mặt đầy sự bất lực: "Chủ nhân, ta thực sự không có ý định gây phiền phức. Chỉ là... thổ chi kiếp lôi quá hung mãnh, nếu không tìm được nơi trú ẩn e rằng bọn ta khó mà vượt qua."

Kim Bằng, thân hình tiều tụy, đôi tay rũ xuống vì cạn kiệt pháp lực, giọng nói yếu ớt nhưng đầy khẩn cầu: "Chủ nhân, ta cũng không ngờ phong chi kiếp lôi lại bạo liệt như vậy, suýt chút nữa thì bị đánh tan thành tro bụi."

Hoàng Thiên thở dài, giận thì giận, nhưng trước bộ dạng đáng thương của hai thuộc hạ, lòng hắn không khỏi mềm lại. "Các ngươi đã theo ta thì không thể để các ngươi phải chịu khổ. Nhưng nhớ kỹ, lần sau độ kiếp phải thông báo trước, không được tùy tiện chọn nơi mà hành sự. Nếu không, Càn Nguyên Phủ có thịt nướng ăn tịch đấy!"

Ngưu Ma Vương và Kim Bằng nghe vậy, vẻ mặt tươi tỉnh, vội vàng cúi đầu tạ ơn: "Đa tạ chủ nhân, đa tạ chủ nhân!"

Hoàng Thiên phất tay một cái, chân khí cường đại bao bọc lấy hai người, đưa họ vào đại điện. Sau đó, hắn ném ra một viên đan dược, viên thuốc tan thành dòng năng lượng ấm áp, lan tỏa khắp không gian, giúp hai người ổn định lại khí tức và thích nghi với cảnh giới mới - Nhị Nguyên tương đương với Nguyên Anh kỳ.

Xong xuôi, Hoàng Thiên quay về động thiên, trong lòng tràn ngập suy tư. "Hóa Thần kỳ." Hắn lẩm bẩm, ánh mắt lóe lên tia nghi hoặc. Con đường tu đạo là một hành trình đầy chông gai, nhưng ngưỡng cửa Hóa Thần kỳ lại là thách thức lớn nhất mà hắn từng đối diện. Nơi này đã bị phong thiên, không thể đột phá. Hào quang kim sắc tỏa ra từ nguyên thần chỉ càng làm tăng thêm những mối hoài nghi trong lòng hắn.

Đột nhiên, một ý nghĩ lóe lên trong đầu. "Giao Long... Đúng rồi, tìm Giao Long!" Trí nhớ hắn liền liên tưởng đến tiền bối Giao Long tại đáy hồ trong động thiên, kẻ từng giao chiến ngang tài với Độc Giao, linh vực bao phủ Càn Nguyên đảo. "Chẳng lẽ... tiền bối biết cách để đột phá Hóa Thần kỳ?"

Không chút do dự, Hoàng Thiên đứng dậy, bước nhanh về đáy hồ, nơi Tỏa Long Giếng ẩn giấu. Hắn bước vào làn nước sâu thẳm, giọng nói vang vọng đầy nghiêm túc: "Tiền bối, hôm nay ta mang cho ngài chút linh quả, có tác dụng hồi phục nguyên thần."

Một tiếng cười lanh lảnh vang lên từ bóng tối, kèm theo đó là hình dáng khổng lồ của Giao Long dần hiện ra. Đôi mắt rực sáng, nhìn chằm chằm Hoàng Thiên đầy giễu cợt: "Tiểu tử, hôm qua vừa đến, hôm nay lại mò tới? Nói, ngươi muốn gì?"



Hoàng Thiên không do dự, bộc phát tu vi, nghiêm giọng: "Tiền bối, ta muốn hỏi ngài có cách nào để đột phá Hóa Thần kỳ hay không?"

Đôi mắt lục bảo của Giao Long lóe lên một tia nghi hoặc nghĩ " nghĩ muốn hối lộ ta sao?

Giao Long cười lớn, âm thanh vang dội khắp đáy hồ: "Ta đã từng nói rồi, muốn đột phá Hóa Thần kỳ không khó, ngay trong động thiên này cũng được. Hoặc nếu ngươi có thể tiến về khe nứt không gian, cũng có thể đột phá."

Hoàng Thiên vui mừng hỏi: "Tiền bối, nếu có điều kiện gì, xin cứ nói. Vãn bối nhất định sẽ cố gắng hoàn thành."

Giao Long im lặng hồi lâu, đôi mắt lấp lánh chăm chú nhìn Hoàng Thiên. Cuối cùng, nó thở dài, giọng nói trở nên nghiêm túc: "Ngươi không cần nói, ta cũng sẽ giúp ngươi. Năm xưa, Càn Nguyên lão tổ đã gieo nhân, hôm nay ngươi gặt quả. Đột phá một mình ngươi rất đơn giản, nhưng dưới trướng ngươi còn nhiều người cần đột phá."

Nó ngừng lại, ánh mắt sâu thằm chứa đầy bí ẩn: "Ta cần một món đồ gọi là 'Thiên Địa Chi Hồn.' Vật này ở đáy Hải Vực, có hình dáng như một đóa thanh liên, trên thân tỏa kim quang óng ánh. Nếu ngươi lấy được nó, ta sẽ dùng thần thông câu thông thiên đạo của Nam Thiên đại lục, giúp hải đảo này đột phá Hóa Thần kỳ và Luyện Hư kỳ mà không sợ U Minh phát hiện."

Hoàng Thiên nhíu mày, vẻ nghi hoặc hiện rõ: "Tiền bối, ta không biết hình dáng cụ thể của nó, muốn lấy được e rằng không đơn giản."

Giao Long tiến gần, thân hình khổng lồ của nó che kín không gian. "Nó là một đóa thanh liên, ở trong Hải Vực, khi không có người nó sẽ tỏa ra kim quang, bên cạnh nó có một con yêu thú thủ hộ. Ngươi chỉ cần mang về 'Thiên Địa Chi Hồn', ta sẽ làm phần còn lại. Đó là dạng ban đầu của thiên đạo ý chí, vô cùng hiếm có."

Nó ngáp một cái, giọng nói lơ đãng: "Giờ thì ta sẽ xé mở thời không, mượn thiên địa đại đạo ý chí giúp ngươi đột phá Hóa Thần kỳ. Khi nào chuẩn bị xong, hãy báo cho ta."

Hoàng Thiên đứng đó, kinh ngạc đến há hốc miệng. Chuyện này quả thật vượt xa tầm hiểu biết của hắn...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.