Mục Lâm Vãn đến nơi thì có chút muộn. Vừa đến cậu liền đưa chiếc vòng ngọc đã được đặt trước cho Liễu Vọng Thu, sau đó cũng nán lại nói chút chuyện về Tam hoàng tử.
"Chuyện này đã truyền đến tai Hoàng Thượng, người biết được nên rất tức giận, nhưng tức giận thì sao chứ lại chẳng tra được gì, manh mối không có, chứng cứ chỉ Tam hoàng tử là chủ mưu cũng không." Liễu Vọng Thu lắc đầu nhỏ giọng nói.
Hai người vẫn như cũ ngồi ở Túy Tiên Lâu, thứ nhất là để trao đổi chút chuyện mà không sợ có tai mắt, bên cạnh đó cũng tiện thể ăn chút gì đó luôn.
"Nhưng bất quá người phụ trách vẫn là Tam hoàng tử nên hắn bị cấm túc một tháng trong cung."
Nếu đem ra so sánh cùng sự hy sinh của hàng nghìn sĩ tướng trên chiến trường, còn có đại ca đang bị trọng thương nằm trên giường vẫn chưa khỏi thì phạt như vậy là quá nhẹ nhàng rồi.
Mục Lâm Vãn tay nắm chặt thành quyền, nhìn thôi cũng thấy có bao nhiêu là phẫn nộ.
"Vì cái gì chứ?" Cậu môi mím chặt môi, nói.
"Bình tĩnh chút." Liễu Vọng Thu tự rót cho mình một tách trà.
"Ngươi hiện giờ túc giận như vậy thì làm được gì? Đó là hoàng tử, mà ngươi chẳng qua là một tiểu công tử nhỏ nhoi thôi, trong tay không quyền không thế thì có thể làm cái gì hả? Bây giờ muốn làm gì thì là do phụ thân ngươi quyết định thôi.
" Ta chính là không cam lòng. "Mục Lâm Vãn cúi đầu.
Đây cũng là do cậu tự quyết định cả, nếu ban đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-cong-tu-xinh-dep-nhu-hoa/221320/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.