Ngọc Vận chậm chạp mãi không tới, cũng không thấy tú bà cho người tới truyền lời, Gugu lại càng không tự mình bay đi tìm chủ nhân của nó.
Mục Lâm Vãn trong lòng nghi hoặc, tự thân đi đến hoa lâu.
Tú bà mang cậu vào một căn phòng, chỉ đáng tiếc bên trong không có Ngọc Vận.
Sau đó Gugu tiến vào phòng rồi liền bay lên, rời khỏi cái tổ êm ấm nó hay ngồi mà bay vòng vòng ở trong phòng cuối cùng là dừng ở trên bàn.
"Tiểu công tử cùng ngồi xuống nói chút chuyện đi." Tú bà đi qua, ở bên cạnh bàn ngồi xuống.
Mục Lâm Vãn giấu đi sự mất mát trong lòng, ngồi xuống bên cạnh.
"Không dối gạt công tử, gần nhất Ngọc Vận có xảy ra vài chuyện nên không thể tiếp đãi được cậu." Tú bà thần sắc có chút mất tự nhiên, mắt đảo qua đảo lại nhìn Mục Lâm Vãn.
"Y xảy ra chuyện gì?" Mục Lâm Vãn khẩn trương lên.
Sau khi mình đưa Ngọc Vận đến lễ hội cho đến bây giờ cũng chưa gặp qua lần nào, thời gian qua lâu như vậy.. Chẳng lẽ có người đã ra tay với Ngọc Vận?
Nhưng là Ngọc Vận lại không gây sự với ai, từ đầu đến cuối vẫn luôn cúi đầu, cũng không làm gì để người khác chú ý tới, trừ bỏ chính mình cùng Liễu Vọng Thu còn có ai biết Ngọc Vận cùng Dung quý phi có dung mạo tương tự chứ?
Mục Lâm Vãn cẩn thận nghĩ, nhưng cũng không nghĩ ra được còn có ai đã nhìn qua dúng mạo của Ngọc Vận. Nếu thật sự muốn nói tới, này liền nói mấy tên thủ vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-cong-tu-xinh-dep-nhu-hoa/1112781/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.