Vòng tay hắn ôm lấy nang như thể chỉ cần nới lỏng là nàng sẽ đi mất. Khắc Minh nhíu mày, chàng ấy bị gì thế nhỉ., gắp ác mộng sao?
Nàng khẽ đẩy hắn ra, nhưng lại bị lực của cánh tay rắn chắc kéo lại, hắn khẽ gầm gừ.
"Để yên nào Minh nhi! "
"Chàng ôm ta như vậy sao có thể dậy được? ". Cũng là do hắn, tối hôm qua cũng là do hắn mà bây giờ nàng mới không rời khỏi giường được. Nhìn bên ngoài ngây thơ như vậy. Thế mà tới khi.... Đúng là đàn ông.
Cơ sự
Ngày hôm qua hắn và nàng đã thành thân, nhưng vì không muốn ai chỉ trích hắn, nàng đã nằng nặc không muốn tổ chức linh đình, chi muốn có một bữa cơm ấm của trong nhà. Nhưng vì lẽ mẹ chàng là Tiêu phu nhân vô cùng khó tính, thực ra chàng đã kể đó cũng chẳng phải là mẹ chàng, bà ta là dì ghẻ của chàng nên chàng cũng chả bận tâm. Nhưng vì ba ta muốn gây sự với Khắc Minh nên hôm qua đã tranh cãi về bỏ về sau khi dùng thiện..
"Hứ! Do chàng nên bây giờ ta mệt cả người, ta cho chàng 10 tiếng đếm, nếu không dậy ta sẽ cho chàng ăn" hăm bơ gơ"".
"Thôi nào bảo bối! Ta mệt hơn nàng mà! Với lại ta làm mọi chuyện cũng chỉ để cho chúng ta sớm có tiểu bảo bối nhỏ thôi mà! ". Nói đến đây hắn khẽ sờ vào cái bụng lép xẹp của nàng. Trên người của nàng bây giờ cũng còn những vết hoan ái, nhìn vào thật làm người ta không kìm lòng được, xin lỗi nha Khắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-cong-chua-khong-nen-lam-can/169499/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.