"Con... sẽ cho nàng tự do". Vương Thuyết Anh bất chợt tự cười giễu cợt mình. Tự cảm thấy bản thân chính là rất vô dụng... cực kỳ vô dụng.
"Vậy... ta sẽ tác thành cho Khắc Minh và Dạ Lâm". Vương Thuyên Ân đứng dậy, bãi giá hồi cung.
Chỉ còn hắn ngồi đó. Lẩm bẩm duy nhất một câu... nàng thực sự đã chết rồi.
Là hắn tự trấn an mình đấy, chính là vậy.
Một chất lỏng ấm nóng trong suốt chảy xuống gò má anh tuấn. Hắn đang làm gì vậy. Là hắn đã tự nguyện để nàng đi mà. Khóc thì được gì cơ chứ tên ngốc này. Nhưng cho dù như thế thì hắn bây giờ cảm thấy bên trái lồng ngực như muốn nổ tung vậy.
Khắc Minh nằm vẩn vơ trên giường, chân tay vung tứ phía, thư thế thoải mái vô cùng. Vậy là nàng và Vũ Tuệ Hy đã làm hòa rồi. Yeah! Vậy là bây giờ chỉ còn việc là nói với gia gia chuyện của nàng mà thôi.
Nhưng vừa ngồi dậy thì đã có thánh chỉ .
"Thánh chỉ tới!"
Nàng quỳ xuống tiếp chỉ. Mỏi gối quá á.
"Phụng thiên thừa vận! Hoàng đế chiếu viết!. Nay ta sẽ lấy lại chức vị Thái tử phi của con, trả lại cho con chức vị Nhị công chúa của Triệu Cường quốc, sẽ cho phép con cùng Tiêu Dạ Lâm thiếu chủ Tiêu gia xuất cung! Khắc Minh tiếp chỉ".
"Đa tạ hoàng thượng! Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế".
Từ sáng tới giờ, gương mặt Khắc Minh cứ như máy điều chỉnh cảm xúc của Đôraêmon vậy. Cứ cười như không biết mỏi. Vậy là nàng và Dạ Lâm được bên nhau rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-cong-chua-khong-nen-lam-can/169498/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.