Editor: Gà tròn vo
Beta – reader: Lazy Linh, Kumiko
Cái gọi là bi kịch chính là thế đó.
Lúc ta tỉnh lại, phát hiện toàn thân ta đã bị người khác tẩy rửa sạch, được mặc một bộ xiêm y trắng toát, lại đang nằm trên một chiếc giường.
Giơ bàn tay lên nhìn, lại sờ toàn bộ cơ thể, có gì đó thiếu thiếu.
Độc dược trên người ta đâu hết rồi?
Cả mấy loại giải dược nữa?
Ta hiện giờ chắc không phải là miếng mồi ngon chờ người ta đến đùa nghịch đấy chứ?
Ta đảo mắt mấy cái, đầu có phần choáng váng.
Sau một lúc định thần lại, ta ngồi dậy. Lúc này ta mới chú ý toàn bộ nơi đây. Ta đang ở trong một tòa cung điện cực lớn, long lanh đến lóa mắt, có cả một cái lăng kính để ngắm cảnh, trên bàn trang điểm ở cạnh giường còn được đặt vô số nào là trâm ngọc, phỉ thúy, mã não, minh châu…
Đại khái là có thể bán được kha khá ngân lượng đây.
Dụi dụi lại mắt, ta còn thấy trong số vật phẩm trên bàn kia còn có cả tấm kim bài và ngọc bội của ta nữa.
Tấm kim bài là của ngũ sư huynh tặng ta, còn ngọc bội đó là do ta lấy từ tên Khổng tước.
Đi đến bên bàn trang điểm ngồi xuống, ta nhìn mình trong gương đồng. Độc dược cũng như giải dược đã bay mất, lớp mặt nạ bên ngoài cũng đã bị xé xuống, nhưng cũng may lớp thuốc dịch dung ta tự chế vẫn còn nguyên.
Có thể vì đặc thù của lớp thuốc dịch dung đó nên nước thường không thể rửa sạch, do vậy người khác vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-canh-nien-luu-quang/1353384/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.