Editor: Gà tròn vo
Beta – reader: Lazy Linh, Kumiko
Hôm sau, Tiểu Lý Tử dẫn ta chạy khắp Phong viên.
Hắn nói cho ta biết người nào đã được sủng hạnh qua vài lần, người nào tuy sở hữu một khuôn mặt tuyệt mỹ nhưng lại chưa được lâm hạnh lần nào…
Qua lời nói của Tiểu Lý Tử, ta phát hiện ra đám người ở đây có khá nhiều điểm bất đồng.
Tỷ như đám người được Hoàng Thượng ân sủng nhiều lần như Thiên Hương, Mộc Linh, Lạc Hoàn… thì đều sở hữu một đôi mắt to tròn, trong trẻo thuần khiết không nhiễm bụi trần như những hài tử.
So với cái thanh khiết, đơn thuần của mặt nước mùa thu xem chừng cũng không khác biệt lắm.
Bọn họ bình thường đều mặc bạch y nhẹ nhàng lả lướt trong gió. Mái tóc thì đen nhánh đối lập với sắc áo, dài ngang lưng được buộc gọn trên đầu bằng một cây trâm. Ngoài ra còn mấy lọn tóc mái buông thõng hai bên mềm mại, uyển chuyển phiêu dật cùng tà áo tạo nên một bức tranh mê người.
Nếu đem Thiên Hương kia đặt cạnh Hoàng Thượng ta liền nghĩ ngay đến một hình ảnh.
Đại dã lang ôm cừu nhỏ trong tay, vỗ vỗ đầu cừu nhỏ mà thủ thỉ: Tiểu bảo bối ngoan a ngoan.
Về phần Hoàng Thượng, hắn ghét nhất là những kẻ ăn mặc sặc sỡ, lấp lánh đến chói mắt, những kẻ ăn mặc theo kiểu “ta đây là người có tiền, có rất nhiều tiền”.
Hơn nữa hắn còn ghét những người trang điểm đậm, cứ trát tầng tầng lớp lớp phấn lên mặt. Nếu để Hoàng Thượng thấy được ai như vầy chắc chắc hắn sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-canh-nien-luu-quang/1353385/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.