Trưa hôm sau Phương Dịch đã được chuyển ra khỏi phòng cấp cứu. Nguyên Thần và mẹ Phương túc trực bên cạnh anh cả một ngày.
Với tình trạng này không thể làm được việc gì, Nguyên Lập gác lại công việc ở nước ngoài, thay em trai ra trận chỉ đạo công việc theo nhịp độ thường ngày.
Cuối ngày, Nguyên Lập mang theo bó hoa và trái cây vào thăm bệnh. Anh mang cho Nguyên Thần ít bộ quần áo để thay vì biết chắc đứa em này sẽ không rời nơi này nửa bước.
Phòng bệnh đặc biệt rất tiện nghi, có cả giường cho người nhà, có phòng tắm rộng rãi. Nguyên Thần lê chân vào phòng tắm.
Nguyên Lập đi đến mở cửa sổ, cắm những bông hoa màu sắc vào bình:
- Tôi đã soạn xong bài diễn văn chúc phúc rồi đấy, cậu phải khỏe nhanh lên cho ông anh trai này mau chóng truyền đạt kinh nghiệm cho em mình nữa chứ.
- Anh nói nhảm gì đấy ? - Cát Na mở cửa phòng đi vào.
Cô đến để truyền dịch cho Phương Dịch ai ngờ lại bắt gặp chồng mình đang ở nơi này xàm ngôn. Xong chuyện cô nhanh chóng kéo Nguyên Lập đi kẻo anh ta lại làm phiền Nguyên Thần chăm sóc Phương Dịch.
Nguyên Thần tóc vẫn còn ướt ngồi vào ghế cạnh giường, khẽ vuốt ve bàn tay đang gắn kim truyền dịch:
- Anh mau tỉnh dậy đi được không ? Tóc em ướt rồi, sấy tóc cho em nhé ?
Phương Dịch nhịp thở đều đều, hắn hôn lên bàn tay trắng trắng. Giờ mới nhận ra tay anh nhỏ bé quá, hắn một tay có thể nắm trọn mà bảo vệ. Cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ca-ca-anh-khong-thoat-duoc-dau/1728491/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.