Phương Dịch xuống tầng tìm đồ ăn tối, anh thật sự cũng không muốn ăn cho lắm. Nhưng vì đã hứa với mẹ Phương và Nguyên Thần rồi, không thể hành hạ dạ dày mình được.
Trong nhà không có lấy một bóng người, trên bàn ăn dài trong phòng bếp có dán một bản ghi chú màu vàng bắt mắt: " Ba mẹ ra ngoài có việc. Bữa tối mẹ đã chuẩn bị và dọn sẵn lên bàn ăn rồi, ăn ngon con nhé. "
Anh mở nắp đậy thức ăn, bên trong toàn những món cực kì hấp dẫn, có vẻ như rất đắt tiền. Phương Dịch cầm đũa gắp một món cho vào miệng, nhai được vài cái lại phải buông đũa ho sặc sụa. Anh vớ lấy cốc nước bên cạnh tu ừng ực. Đây chẳng phải là thức ăn được bán ở các quán ven đường hay sao ? Mùi vị rất cay rất nồng, thịt thì chỗ cứng như đá, chỗ thì nhão như bột. Rất khó ăn, nhưng anh cảm thấy chúng rất quen. Dường như trong kí ức của anh đã từng xuất hiện nó, có lẽ là lúc chưa rời khỏi Trác gia. Nhưng cũng thật may rằng lần này quay về còn có thức ăn, nếu giống như trước đây bữa đói bữa no chắc anh sẽ chết mất.
Anh đứng dậy mang một đĩa thức ăn cho vào chảo, pha thêm ít nước để giảm bớt vị cay, nêm nếm một chút đến khi hài lòng mới dọn lên bàn cơm ăn cho xong bữa.
_______________________
- Vâng ? - Phương Dịch vào phòng nằm phịch xuống giường nghe điện thoại.
- Nhớ phải uống trà sau bữa cơm, nó tốt cho dạ dày của con lắm đó. -
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ca-ca-anh-khong-thoat-duoc-dau/1728482/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.