Bầu trời phía đông hửng sáng. Nguyên Thần lái xe đưa Phương Dịch cùng mẹ Phương ra sân bay.
Nhân cơ hội hai người Trác gia vẫn chưa đến, mẹ Phương dặn dò anh vài câu:
- Thời tiết dạo này khá ổn nhưng phải mặc kĩ vào. Phải chú ý ăn uống, không thể cứ thích cái gì thì ăn cái đó được. Bình nước ấm mẹ để trong balo, khăn giấy,... Còn gì nữa nhỉ ?
- Thuốc dạ dày ? - Nguyên Thần nghi hoặc.
- À đúng đúng, là thuốc dạ dày. - Phương Lam lục hết mọi ngóc ngách trong balo. - Ấy chết, chỉ còn vài viên...
Phương Dịch định bảo mẹ không cần lo lắng, đến nơi anh sẽ mua thêm nhưng Nguyên Thần đã lên tiếng trước:
- Đây ạ.
Hắn đưa cho mẹ Phương một lọ thuốc mới, kèm theo hai vỉ kẹo ngậm.
- Hai người thật sự xem con là trẻ con à ?
- Con dù có 80 tuổi thì với mẹ vẫn là trẻ con.
- Mẹ à, Thần baby mới trẻ con ấy. - Phương Dịch vờ giận dỗi.
- Cái thằng... Suốt ngày bắt nạt Thần Thần. - Mẹ Phương cốc vào đầu anh.
- Không sao đâu mẹ, con quen rồi ấy mà. - Nguyên Thần bày ra vẻ mặt thống khổ.
Phương Dịch nghiến răng giơ chân đá vào mông Nguyên Thần. Hắn cũng chẳng để yên, dùng tay vỗ vào mông anh. Hai người chí chóe náo loạn cả sân bay, mẹ Phương bật cười rồi mới can ngăn.
30 phút sau.
Trác lão gia cùng Trác phu nhân đến. Lúc này cũng đã đến giờ bay nên họ chỉ nói vài câu với mẹ Phương sau đó vào trong làm thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ca-ca-anh-khong-thoat-duoc-dau/1728481/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.