Hai chàng trai mang khẩu trang kín mít một lớn một nhỏ bước vào siêu thị. Cả hai không tính là đại minh tinh nhưng dạo gần đây đã có chút tiếng tăm rồi nên mỗi lần ra ngoài đều phải cải trang hệt như tội phạm vậy.
Vừa tan làm Nguyên Thần đã được Phương Dịch chỉ thị đến siêu thị mua nguyên liệu nấu bữa tối, hôm nay mẹ Phương từ quê trở về nên anh muốn tự tay nấu cho mẹ.
Phương Dịch lựa chọn thực phẩm vừa ý liền bỏ vào vị trí bên cạnh, Nguyên Thần chuẩn xác đẩy xe đến đỡ lấy một cách điêu luyện. Anh đi hết hàng này đến hàng khác rồi dừng lại trước gian hàng ngũ cốc, cầm hai hộp trên tay bắt đầu phân vân:
- Hạn dùng trong một tuần, không nhiều chất dinh dưỡng nhưng giá rẻ. Hạn dùng hai tháng, đầy đủ chất dinh dưỡng, giá khá đắt. Hừm... Nguyên Thần em xem cái nào được ?
Không nghe tiếng trả lời.
- Nguyên Thần ?
" Người đâu ? "
Phương Dịch nhìn lại thì không thấy hắn đâu mất nữa, xe đẩy cũng không có.
" Đi đâu rồi ? "
- Nguyên Thần ! Nguyên Thần em đi đâu rồi ?
Anh trở lại hai gian hàng vừa đi qua thì phát hiện bóng dáng quen thuộc đang ở chỗ ngã rẽ. Nguyên Thần đứng ở hàng điện tử nhìn chằm chằm vào một con robot to bằng cái đèn ngủ nghe nhân viên tư vấn.
- Bao lâu thì sạc điện ?
- Thưa ngài, robot nếu sử dụng trong thời gian dài thì từ 2 - 3 ngày có thể sạc. Nhưng ngài không cần phải đích thân sạc đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ca-ca-anh-khong-thoat-duoc-dau/1728476/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.