Phương Dịch để Nguyên Thần ngồi xuống ghế thấp. Làm ướt tóc hắn chuẩn bị gội đầu.
Phương Dịch vừa xoa tóc vừa massage cho Nguyên Thần. Hắn ngồi yên hưởng thụ, bảo anh kể lại chuyện lúc nãy. Phương Dịch nói hết toàn bộ sự việc, anh nhìn ra tay Nguyên Thần đang dần siết thành nắm đấm, chân mày hắn nhíu lại. Anh nhẹ giọng:
- Nhưng lúc nhìn thấy em anh biết mình đã an toàn rồi. - Nhớ ra chuyện gì đó, anh tiếp.- Nhưng làm sao em biết được anh đang ở đâu ?
Nguyên Thần chột dạ, ôm lấy eo Phương Dịch, cọ cọ cái đầu đầy xà phòng lên cổ anh:
- Là tiếng gọi của tình yêu a ~
- Em đừng đùa nữa mà. Mau nói anh biết...
Hắn khịt mũi như ủy khuất lắm:
- Thật ra...dây chuyền anh đeo có gắn thiết bị định vị.
- Gì cơ ? Em dám sao ? - Phương Dịch nhếch môi chẳng biết nên khóc hay cười, đưa tay nhéo má hắn.
- Đừng nhéo mà. Bảo vệ tình yêu thôi.
Phương Dịch bật cười, tiếp tục gội đầu cho hắn.
- Phương Dịch.
- Hửm ?
- Nhìn chúng ta bây giờ cứ như " Chủ tiệm gội đầu xinh đẹp và khách hàng biến thái " ấy !
- Hả ? Sao cơ ? Ha ha ha. - Phương Dịch cười lớn, tiếng cười giòn tan vang khắp phòng tắm. - Đúng vậy, em là tên biến thái. Ha ha ha.
- Nhưng khách hàng này chỉ biến thái với một mình chủ tiệm này thôi. - Hắn lần nữa ôm lấy eo anh.
Cái tay ma mãnh luồn vào lớp áo sơ mi mỏng của Phương Dịch. Anh đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ca-ca-anh-khong-thoat-duoc-dau/1728454/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.