Chiếc xe liên tục rẽ hướng, bên trong xe lại bị che kín hoàn toàn, không thể xác định được vị trí.
Thuốc mê có lẽ vẫn còn di chứng, Phương Dịch cảm thấy cứ mờ mờ ảo ảo. Nhìn qua Lục Khiến, không biết có phải là hoa mắt hay không nhưng anh nhìn thấy mắt cậu ta ươn ướt.
Lục Khiến khóc sao ? Không phải cậu ta mạnh mẽ lắm sao ? Anh thật sự đã nể phục cậu ta, nhưng có lẽ cậu ta vẫn còn là một đứa trẻ.
Suy nghĩ của anh bị gián đoạn bởi chiếc xe đang lao nhanh đột nhiên thắng gấp. Anh lờ mờ nhận ra có người đứng chắn trước xe nhưng vẫn không thể nhìn ra được đó là ai, chỉ biết rằng lúc này anh cảm thấy vô cùng an toàn.
- Mẹ kiếp, muốn chết à ! - Tên lái xe nhấn còi inh ỏi.
Người kia như không nghe thấy, một tên xuống xe lao như điên vào người ấy.
Gã to xác giơ nắm đấm lên, người kia vụt qua tránh, đồng thời tay co lên nhấn mạnh khuỷu tay xuống lưng gã. Tên côn đồ ngã xuống đất, cát bay mịt mù.
Có biến. Mấy tên còn lại trên xe lấy từ dưới ghế mấy cây sắt to tổ chảng xuống xe.
Người kia chớp nhoáng đá vào bụng tên trọc ngồi ở ghế phụ lái ban nãy. Tay giữ chặt thanh sắt từ tên khác đập vào đầu tên còn lại. Người đó nắm lấy cổ áo tên trọc giơ nắm đấm, tên lái xe lồm cồm bò dậy cầm lấy cây sắt dùng sức đập mạnh. Nhưng không ngờ người kia nhanh tay, nắm lấy vai tên trọc đẩy lại khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ca-ca-anh-khong-thoat-duoc-dau/1728453/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.