"Vương phi, tướng gia cùng ngài nói chuyện gì vậy? Em phát hiện sắc mặt của hắn thật khó coi nha, lúc nãy nói chuyện, ngài ấy giống như hận không thể ăn tươi nuốt sống người?"
Chờ khi cả hai vừa đi, Tú nhi liền vội vàng chạy tới
Bộ Nhu Nhi thong thả trả lời: "Bởi vì ta giành nam nhân của hắn?"
A? Tú nhi kinh ngạc trợn to mắt. Nàng ấy đang nói cái gì vậy? Vì sao nàng nghe mà cũng không hiểu?
Quang quác!!! ( J Quạ bay đầy đầu)
Bộ dáng hiện giờ của Tú nhi ngơ ngơ ngác ngác thật đáng yêu nha? Xoa xoa mặt nàng ấy một chút, Bộ Nhu Nhi khoác tay nàng: "Đi thôi, đi trở về?"
"A? Vậy còn áo choàng..."
"Không cần. Gió đã ngừng, không cần dùng nữa."
"Vậy còn tướng gia..."
"Số là, hắn đang cùng Vương gia nói chuyện, chúng ta trở về, đóng cửa lại ta sẽ nói tỉ mỉ cho ngươi biết. Bên ngoài sợ tai vách mạch rừng, nếu để cho người khác nghe được sẽ không tốt lắm." Ừm, nếu tính ngày tháng, thì mình cùng nha đầu kia ở chung với nhau cũng được một thời gian không ngắn. Hiện tại, cũng nên giáo huấn cho nàng biết chút kiến thức xung quanh? Vừa đi, nàng vừa âm thầm đưa ra quyết định
Hôm đó, nàng đem hết sự tình giải thích cho Tú nhi nghe, Tú nhi liền ngây người, ngẩn ngơ liên tục trong mấy ngày liền.
"Nha đầu, uy, tỉnh tỉnh? Tỉnh tỉnh?"
Vội vàng vỗ nhẹ vào mặt nàng, lớn tiếng kêu to.
"A... A?" Tròng mắt chậm rãi di chuyển,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-tho-vuong-phi-ac-ba-vuong-gia-cut/3046248/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.