Nhớ lại lúc nãy mình còn hùng hổ, còn định dùng roi ngộ thương nàng, mà nàng vẫn nhẹ nhàng giải thích, thái độ khiêm tốn như vậy, trong lòng cô gái có chút áy náy. Nhưng mà, ngại cho thân phận, nàng ấy không thể nói xin lỗi, liền chỉ có thể tiếp tục phụng phịu, không nói một tiếng.
Hừ hừ, tiểu nha đầu, hiện tại sao không phản đối nữa đi? Tiểu nha đầu ngươi mới mười bốn tuổi, ăn qua cơm sao không ăn nhiều muối lên, nghĩ gì đến chỗ ta cùng ta tranh giành tình nhân chứ? Hơn nữa lại ăn dấm chua của Lí Như Phong? Đáng lẽ ngươi phải đi tìm Vương gia tranh giành tình nhân mới đúng chứ”
Trong lòng hừ lạnh, Bộ Nhu Nhi khóe miệng lại nhếch lên một chút cười. Cân não vừa chuyển, đang suy nghĩ nên làm như thế nào mới có thể cùng nàng chủ động tạo nên quan hệ, chợt nghe thấy ——
"Gâu gâu, gâu gâu?"
Con chó nhỏ đang vui vẻ chạy đến. Tuyết Nhi đã trở lại?
"Tuyết Nhi, chậm một chút, chậm một chút?"
Đi theo nó phía sau, một tiểu nha hoàn đang chạy không ngừng kêu to
Nhưng mà đương nhiên nó không nghe, đã ly khai chủ nhân hồi lâu chó nhỏ sẽ không nghe theo bất luận kẻ nào triệu hồi
Miệng kêu to, con chó nhỏ lấy tốc độ nhanh nhất đi vào cửa phòng, lướt qua cửa, thẳng đến chỗ Bộ Nhu Nhi mà đi.
Đến bên người nàng, con chó nhỏ lại bắt đầu gọi, còn chạy vòng vòng quanh chân nàng.
Tiểu tử kia, đến cũng thật đúng lúc?
Bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-tho-vuong-phi-ac-ba-vuong-gia-cut/3046249/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.