5.
“Không được!”
【Không được!】
Hai giọng nói vang lên.
“Mộng Mộng, em đừng gây sự vô cớ, đừng làm thế, được không?”
Trữ Dịch khóa cửa xe lại, mơ hồ kìm nén sự mất kiên nhẫn của mình.
Còn Tạ Trạch phía sau rõ ràng là hoảng sợ.
【Làm sao đây? Làm sao đây? Mãi em yêu mới bắt đầu một cuộc sống mới, chẳng lẽ lại vì mình mà chia tay sao? Mình thật đáng chết!】
【Ừ, phải. Mình đã chết, nếu mình không chết…】
Những lời của Tạ Trạch làm tim tôi đau đớn.
Tôi nhìn thẳng vào Trữ Dịch, quyết định thẳng thắn:
“Em xin lỗi, Trữ Dịch. Em không thể nói dối, em tưởng rằng em đã thoát ra, nhưng hiện tại em phát hiện, em căn bản không quên được anh ấy.”
“Em không thể ngừng nhớ tới Tạ Trạch, còn yên tâm làm bạn gái anh, đối với anh như thế không công bằng.”
“Xin lỗi, em phát hiện hơi muộn, hy vọng bây giờ sửa sai vẫn kịp.”
Một khoảng lặng yên ắng.
Trên mặt Trữ Dịch thoáng hiện một sự cô đơn, anh ấy cúi đầu cười khổ:
“Mộng Mộng, em thật nhẫn tâm.”
“Xóa bỏ ba tháng bầu bạn của anh dễ như trở bàn tay, như vậy thì công bằng với anh?”
Cánh tay kéo tay tôi dần dần siết chặt.
“Anh cẩn thận để tâm đến cảm xúc của em, kiềm chế bản thân không dám tiến thêm một bước, ngay cả hôn cũng…”
“Trình Mộng, anh đáng bị em loại bỏ vậy sao?”
Lời lên án của Trữ Dịch khiến tôi nghẹn họng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieng-long-sinh-tu/2713902/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.