6.
Khoảnh khắc tôi về đến nhà là khoảnh khắc hạnh phúc nhất mà tôi có được trong suốt 5 năm qua.
Căn phòng xưa cũ, ngôi nhà xưa cũ.
Nơi tôi bài xích nhất 5 năm trước đã ấm áp trở lại vì sự trở về của A Trạch.
Nhìn mọi thứ trước mặt, tôi thực sự có cảm giác vui sướng như mất đi tìm lại được.
Tôi vô cùng bình tĩnh, mở cửa sổ thông gió, bắt đầu lặng lẽ thu dọn nhà cửa.
Ngôi nhà có A Trạch làm tôi thấy an tâm. Tôi dường như sống lại.
Tất cả những thứ vụn vặt trong nhà đều là kỷ niệm.
Tôi dọn dẹp cẩn thận, đếm những điều tốt đẹp đã từng.
Chỉ còn một thứ cuối cùng, một hộp chuyển phát nhanh lớn.
Trong đó là ảnh cưới của tôi và A Trạch.
Là bưu phẩm được gửi đến sau khi A Trạch chết.
Tôi chưa từng mở nó, tôi từng xem nó là ác mộng.
Nhưng bây giờ, tôi muốn cùng A Trạch xem thử.
Năm đó, chúng tôi đã đặc biệt mời một nhóm nhiếp ảnh riêng để chụp ảnh cưới theo quỹ đạo trưởng thành của chúng tôi. Có tới bốn cuốn album ảnh.
Cuốn đầu tiên.
Ngõ nhỏ tuổi thơ.
Cây đa, đuôi ngựa, nhảy ô…
Ảnh chụp rất đẹp.
Tấm này, con mèo Tạ Trạch ở sau thân cây, túm tóc tôi.
Tấm tiếp theo, tôi giật tấm card tiên nữ rải hoa của anh.
Thanh mai trúc mã, đôi trẻ vô tư.
Tôi lật xem từng trang, Tạ Trạch ở bên cạnh bình luận:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieng-long-sinh-tu/2713901/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.