Cả 3 người Khánh Vỹ Tĩnh, Thái Khôi Nguyên và Ngọc Á Hiên lặng lẽ đứng nhìn Kiệt Anh Tuấn được khiêng lên xe cấp cứu
"Chân...chân cậu ấy"
Thái Khôi Nguyên hỏi
"Tại sao một bên chân cậu ấy lại....lại thành ta như vậy?"
Ngọc Á Hiên cô nước mắt rưng rưng
"Là tại mình...là tại mình"
"Nếu lúc đó mình chú ý xung quanh hơn thì"
"Chân cậu ấy bị như vậy là tại mình"
Ngọc Á Hiền khóc nức nở
Nỗ vai/
"Cậu đừng tự trách bản thân nữa"
"Mọi chuyện cũng đã xảy ra rồi"
Ngọc Á Hiên vừa khóc, cô vừa nhìn vào Kiệt Anh Tuấn
"Tớ sẽ cùng Anh Tuấn đến bệnh viện"
Nói xong thì Ngọc Á Hiên liền leo lên xe cứu thương, cô ngồi cạnh Kiệt Anh Tuấn đang nằm
Ngọc Á Hiên nhìn khuôn mặt của Kiệt Anh Tuấn, cô nhớ lại lúc Kiệt Anh Tuấn không ngại lao tới đẩy mình ra
Nhưng bản thân lại bị chiếc xe đè nát một đôi chân
Các y tá và một bác sĩ lúc này đang xem vết thương ở chân của Kiệt Anh Tuấn
"Haizz...chân của cậu ấy"
"Bác sĩ chân của cậu ấy thế nào"
"Còn có thể phục hồi được không?"
Ngọc Á Hiên lo lắng hỏi bác sĩ
"Haizz...cô bé"
"Căn bản là không thể giữ lại được nữa"
"chân trái của cậu ấy căn bản đã bị đứt lìa khỏi rồi, xương đều đã vỡ vụn"
Nói xong Ngọc Á Hiên liền nhìn Kiệt Anh Tuấn mà khóc
"Anh Tuấn...đồ ngốc"
"Là tại tớ...tại tớ khiến cậu"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieng-chuong-ngay-dong/3731131/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.