Qua hết ngọn núi này là có thể tới một nơi là Minh hồ, nơi đó có một cái hồ không lớn không nhỏ, bởi vì có phong cảnh tú lệ cho nên dù có hơi xathành trấn nhưng cứ đến mùa thu là lại có rất nhiều người tới nơi nàychèo thuyền ngắm cảnh nước non.
Chung quanh Minh hồ liền có người xây dựng vài phòng khách sạn, cũng hình thành một cái chợ nho nhỏ. Minh hồ chủ yếu kinh doanh vào hai mùa hè và thu, còn vào mùa đông và mùaxuân thì để nuôi cá, cũng coi là thi vị.
Kim Phi Dao mất trọn một ngày mới bay qua ngọn núi mà bình thường nàng chỉ cần nửa ngày là cóthể đi hết. Nguyên nhân rất đơn giản, hai tay nàng đang bị vải bó thànhhai bó to tướng, chỉ vướng vào cành cây hoặc chạm vào đá là đau đếnkhông hít thở nổi.
“Ta thực quá sơ suất, có lẽ không phải là trực tiếp dùng tay cầm.” Kim Phi Dao uể oải ngồi trên một tảng đá lớn, nhìnhai tay mà than thở.
Tối hôm đó nàng cho rằng bản thân đã tiếnnhập Luyện Khí kỳ, liền lớn mật lấy tay nắm lấy Minh hỏa, muốn luyện hóa Minh hỏa Không ngờ là nàng căn bản chưa từng đột phá Luyện Khí kỳ, taykhông có bảo hộ vừa chạm vào Minh hỏa đã bị bỏng.
Tuy không bịđốt nặng lắm nhưng vì không có thuốc chữa ngoại thương nên đành phải tùy tiện băng bó lại. Sơn đạo khó đi, ngoài việc phải dùng đao mở đường thì có nhiều đoạn phải dùng tay bám kéo mới trèo lên được. Sau đó hai taybắt đầu mưng mủ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1947021/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.