Quả nhiên, nghi trượng trưởng lão cũng quá tham lam.
Hắn nói, chỉ cần chịu đưa ra một ngàn khối hạ phẩm linh thạch thì hắn sẽlập tức đóng gói Kim Phi Dao giao nộp. Dù sao cũng chỉ là một đệ tửngoại môn, nếu có bị người ở trên biết thì cũng sẽ không trách tội bảnthân.
Việc này Đông thúc không làm chủ được, đành phải nói phảitrở về thương lượng cùng tộc trưởng, chỉ cần đừng để Kim Phi Dao chạytrốn là được. Đây là vấn đề liên quan đến túi tiền, nghi trượng trưởnglão tất nhiên luôn miệng đáp ứng.
Sau khi Đông thúc rời đi, nghitrượng trưởng lão nghĩ ngợi, cảm thấy vẫn là gọi Kim Phi Dao tới bênngười trông coi mới có thể yên tâm, liền ra lệnh cho đệ tử tìm Kim PhiDao tới. Lại không nghĩ rằng chẳng tìm được ai, lúc này Kim Phi Dao đãchạy trốn được hơn một canh giờ.
*********
Kim Phi Dao ra khỏi Hằng Thực phái liền chạy một mạch tới thành gần nhất là thành Dự Hưng.Vào thành Dự Hưng, nàng vội vàng tìm mấy cửa hàng mua bao lớn bao nhỏ đồ đạc rồi lại vội vã rời khỏi thành.
Sau khi ra khỏi thành, nàng không đi trên đường lớn mà chui vào trong rừng cây, tìm đường nhỏ mà đi, hướng tới thành Lạc Tiên.
Nàng khoác trên lưng một gói đồ rất lớn, giống như một con ốc sên đang hànhtẩu trên sơn đạo giữa đám cây cỏ um tùm. Thỉnh thoảng cũng gặp phải chỗkhông có đường, nàng lại lấy đao ra tự mở đường.
Nàng cũng muốnđi đường lớn, tìm một cái xe ngựa thoải mái tới thành Lạc Tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1947023/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.