Tập luyện pháp quyết hơn năm mươi lần, rốt cục không còn ngượng tay. KimPhi Dao lấy Minh hỏa ra, miệng lẩm bẩm, cẩn thận tung pháp quyết.
Minh hỏa bằng hạt đậu tương lại xuất hiện, trong lều từ cực ấm chuyển sangcực lạnh, trên đám cỏ lau bám một tầng sương. Kim Phi Dao thật sự khônghiểu tại sao một thứ âm lãnh như vậy lại có thể làm người ta bị bỏng,thật sự quá kỳ lạ.
Trước tiên, nàng dùng linh lực bọc hai tay lại, sau đó lại đánh pháp quyết vào Minh hỏa, Minh hỏa chậm rãi nhẹ nhàng bay ra.
Sau đó, Kim Phi Dao lại đánh vào Minh hỏa năm đạo pháp quyết nữa rồi vươnhai tay hướng tới Minh hỏa. Nàng dè dặt cẩn trọng tới gần Minh hỏa, tiến vào khoảng cách lần trước bị bỏng nhưng vì lần này linh lực trong cơthể đã đủ nên không bị bỏng.
Thật quá tốt! Nàng lớn mật đưa haitay nắm lấy Minh hỏa, linh lực từ hai tay tuôn ra bao vây Minh hỏa. Sauđó nàng rút từ trong ngọn Minh hỏa bằng đậu tương kia một sợi Minh hỏabằng sợi tóc, dùng linh lực bao vây lại rồi bắt đầu luyện hóa.
*********
“Lý huynh, phong cảnh Minh hồ thực đẹp, nhất là dải cỏ lau này, thực là thi vị.”
“Quả nhiên không phí công chúng ta đến, đúng như lời của Mã huynh, phong cảnh ở đây tú lệ, mỹ nữ như mây a.”
“Lý huynh, Mã huynh. Tối nay có thi hội, sẽ có rất nhiều tiểu thư khuê các tới, các vị sẽ được mở rộng tầm mắt.”
“Ha ha, Trương huynh, những nữ tử này làm sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1947019/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.