Cưỡi ngựa chạy như điên khoảng một canh giờ, cũng có chút mệt mỏi, Kim PhiDao thả dây cương cho ngựa đi chậm lại, cho nó nghỉ ngơi một chút.
Dưới ánh trăng, Kim Phi Dao phát hiện cách ven đường không xa có một dòngsuối nhỏ liền cưỡi ngựa đến bên dòng suối. Để ngựa đến bên suối uốngnước nghỉ ngơi, nàng cũng rửa mặt.
Lấy tay áo lau nước trên mặtđi, Kim Phi Dao lấy túi nước ra, định lấy chút nước để uống trên đườngđi, đột nhiên, nàng phát hiện trong rừng cây nhỏ ở bờ suối đối diện cóánh sáng bất chợt xuất hiện, lại mơ hồ truyền đến tiếng vang, giống nhưcó người đang đánh nhau.
“Hả? Vùng hoang vu dã ngoại, chẳng lẽ có cường đạo đang giết người cướp của?” Kim Phi Dao có chút tò mò, buộcngựa vào một cây nhỏ bên bờ suối, lặng lẽ vượt qua suối, đi vào rừngcây.
Nàng tiến vào trong rừng cây, tận lực ẩn náu thân thể, lénlút đi tới khu vực có ánh sáng. Đến gần rồi mới phát hiện, hóa ra là bagã tu sĩ đang đấu pháp.
Chỗ ba người đứng cây cối đã gãy đổ tạora một khoảng đất trống không nhỏ. Hai gã nam tử trung niên mặc đồ đenđang một trước một sau vây công một thiếu nữ.
Thiếu nữ kia búitóc kiểu nam giới, cài một cây trâm ngọc bích, mặc nam trang màu trắngthêu hoa văn màu bạc. Tuy mặc nam trang nhưng cũng không che được ánhmắt ngập nước, da thịt trắng như bạch ngọc và dáng người thanh mảnh củanàng.
Tay thiếu nữ cầm một thanh bạch kiếm tú nhã, bên người bồng bềnh một dải lụa cẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1947017/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.