Bị mắng xong, Kim Phi Dao rốt cục ngoan ngoãn ngồi vào chỗ của mình, nghe Hoa Khê giới thiệu về con kiến Giáp Tinh này.
“Chắc chắn con kiến Giáp Tinh này có thể thải linh thạch, là ta cố ý chọn cho ngươi đấy. Ngươi nuôi dưỡng nó cho tốt, sau này nếu mỗi ngày ra đượcmột khối thì một năm là có ba trăm sáu mươi lăm khối, không phải làngươi bội thu sao? Nó rất dễ nuôi, thích ăn nhất là ếch Bàn Vân, lượngăn cũng không lớn, một ngày ăn một con là được.
Kim Phi Dao lẳnglặng nhìn hắn, thân thể cường tráng tản mát một áp lực vô hình khiến cho Hoa Khê càng nói càng thấy chột dạ. Hắn lau mồ hôi, cười nói: “Tuy mộtkhối linh thạch có thể mua được hai mươi con ếch trưởng thành nhưng tacó thể giới thiệu với ngươi một cửa hàng, một khối linh thạch có thể mua được ba mươi con, đủ cho kiến Giáp Tinh ăn trong một tháng.”
“Uhm, Hoa Khê, có phải ngươi coi ta là đại ngốc tử không? Nếu kiến Giáp Tinhnhà ngươi có thể mỗi ngày thải ra một khối linh thạch thì ngươi còn lấyra cho ta được sao? Ta cũng không muốn vô nghĩa với ngươi nữa, kiến Giáp Tinh này ta nhận, nhưng ta sẽ không cho nó ăn ếch Bàn Vân mà sẽ cungcấp phân ếch cho nó.”
“Hả?” Hoa Khê sửng sốt một chút mới có phản ứng, chịu nhận là tốt rồi. “Không sao, ngươi muốn cho nó ăn gì cũngđược. Vậy nên ta mới nói, hai ta chính là bằng hữu tốt nhất.”
“Ngươi tham gia lần tranh đoạt Trúc Cơ đan này sao?” Kim Phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1946937/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.