Trên con đường chính của thành Lạc Tiên chật ních các tu sĩ, hai bên đườngsan sát các cửa hàng, tiếng mặc cả tranh cãi không ngừng. Người mở hàngquán thì đủ loại, từ tu sĩ tới phàm nhân, tất cả chen chúc với nhau, kẻlừa đảo cũng gia tăng không ít.
“Các ngươi có biết hàng không màdám nói đồ của ta là giả? Một đám quê mùa Địa cấp giới.” Xa xa, trongmột đám người truyền ra tiếng tranh cãi.
Kim Phi Dao lắc đầu, lại gặp một kẻ bán hàng giả rồi, người bán càng nhiều thì càng khó có đượchàng chất lượng. Trình độ làm giả ngày càng cao siêu, ngay cả cao thủcũng không thể nhìn thấu tất cả hàng giả, những cuộc tranh cãi như vừarồi lúc nào cũng có, kể cả có biến thành đánh nhau thì Lạc Tiên điệncũng không thể kịp thời đuổi tới, mỗi ngày có tới trên trăm vụ đánh nhau kiểu này, thực là vất vả cho những kẻ chấp pháp.
“Lão già à,ngươi nói dối rồi. Một cái chậu rách rưới như vậy mà ngươi cũng dám nóilà pháp bảo giới tử không gian ư? Một chút linh lực cũng không có, lừaai vậy? giới tử không gian là kỳ bảo, người giống như ngươi làm sao cóthể tùy tiện lấy ra bán? Nếu như có thật thì chỉ sợ ngươi đã sớm giấu kỹ rồi.”
Giới tử không gian? Kim Phi Dao dừng lại. Đây chính là thứ tốt, ở Nam Sơn giới cũng chỉ có tu sĩ Nguyên Anh là có vài cái, mấy thứ này làm sao có thể xuất hiện ở hàng rong chứ? Nhưng vì tò mò nên nàngvẫn chen vào đám người.
Trong đám người có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1946935/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.