Vì lăng băng thạch, Kim Phi Dao lập tức đi ra ngoài hỏi thăm chuyện Phangia. Muốn nắm được tình hình hiện tại thì rất đơn giản, dùng linh thạchmua chuộc hạ nhân Phan gia là xong. Dù rằng ngay cả ngụy linh căn cũngcó thể tu luyện nhưng trong một đại gia tộc thì phàm nhân vẫn chiếm phần không nhỏ.
Kim Phi Dao dùng chế thuật pháp, áp chế tu vi đếnLuyện Khí sơ kỳ, sau đó liền ngồi xổm ở chung quanh đảo Lợi Nguyên củaPhan gia, âm thầm quan sát, tìm lấy một người hám tài nhưng nghèo khócủa Phan gia. Nàng áp chế tu vi cũng có nguyên nhân, so với tu sĩ TrúcCơ thì tu sĩ mới Luyện Khí sơ kỳ càng dễ tiếp cận với phàm nhân hơn.
Hao phí vài ngày thời gian, Kim Phi Dao đã tìm hiểu được tình hình, trở về nói lại với ảo ảnh, ảo ảnh nhất thời thương cảm.
Kim Phi Dao không quấy rầy hắn, dù là ai khi nghe tin con mình bị đoạt chức vị trưởng tộc, sau khi Kết Đan lại không thể tiến vào Nguyên Anh, cuốicùng chết đi thì tâm tình không thể tốt được. Tuy nhiên, nàng tiếp tụcbấm ngón tay tính toán, con của người này cũng đã sống mấy trăm năm, nếu nàng mà con già như vậy thì chỉ sợ đã chết lặng.
Nhìn ảo ảnh yên lặng không nói, lại có vẻ nhạt đi, Kim Phi Dao lo lắng, không biết cóphải lăng băng thạch còn chưa tới tay thì thần thức hắn đã phiêu tán hết rồi không. Vừa định an ủi hắn vài câu, bảo hắn đừng quá mức thương tâm, phải bảo tồn lại chút thần thức, giao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1946792/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.